Chương 7: Ông chủ Đường Mập
Kệ hàng bên trong được tách biệt thành hai khu vực, chứ không bày san sát như những cửa hàng khác. Bên trái bán đồ sứ, đồ đồng đen, tranh chữ, sách cổ, tiền cổ; bên phải bán trứng gà thả vườn trong vùng, táo Fuji Thiểm Tây, các loại đậu rang và miếng dán màn hình điện thoại.
Một gã gày gò khoảng hai mươi tuổi, đang ngồi trực trên quầy tính tiền duy nhất trong cửa hàng, mắt gã ti hí, mép tóc trên trán quá cao do lo nghĩ quá nhiều. Đó là Đường Mập.
Nghe nói từ lúc chào đời gã đã gầy như khỉ vậy, mẹ gã mong gã có da có thịt nên đặt tên mụ là "Mập". Đến thời truyện tranh Doreamon nổi tiếng thì đổi tên gã thành Đại Hùng. Gã cũng rất thông cảm cho tâm tư của mẹ, thế là đặt nickname trên mạng là "Tay đô vật quý báu cấp quốc gia", rồi khi dấn thân vào giới chơi đồ cổ thì lại đổi danh xưng thành Đường Mập.
Nhưng xưa nay chuyện béo mập chỉ ưu ái cho những người không cần nó.
Xương Đông từng giao thiệp với Đường Mập vài lần, anh không thích gã cho lắm nên quan hệ cũng sơ sài, hơn nữa kể từ khi xảy ra vụ Sơn Trà Đen, họ cũng không gặp nhau một thời gian dài rồi. Anh lần chần không biết phải vào bắt chuyện với gã thế nào.
Đường Mập đang phồng mang trợn mắt, trán nổi gân xanh, ra sức lắc chiếc mai rùa xem quẻ bói bằng đồng trong tay. Tiếng leng keng vang lên liên hồi, cuối cùng "keng" một tiếng, mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504705/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.