Sau khi Hứa Như Vân lên xe, ta và Lâm An Đình ngồi một bên, còn ả ngồi một mình bên kia.
Khó lắm mới nắm được cơ hội tốt thế này, đương nhiên ả phải thể hiện tốt một chút.
Trước tiên là lễ độ nói cảm tạ với ta và Lâm An Đình một phen.
Đương nhiên ta không muốn phản ứng với ả.
Nhưng nếu ta không phản ứng, Lâm An Đình sẽ xuất phát từ phép lịch sự nói chuyện với ả.
Như vậy chẳng phải ả sẽ được như ý sao?
Vì vậy ta tỏ ra vui vẻ, cười nói với ả.
“Hôm nay muội muội rất xinh đẹp.” Ta nói.
“Đâu có, ta vẫn kém tỷ tỷ hoa dung nguyệt mạo* nhiều lắm.” Ả đáp.
*dung mạo xinh đẹp như hoa tươi, như trăng tròn. Mang hàm ý ca ngợi, tán thưởng
Hừ, lòng ta cười lạnh.
Còn biết lấy lui làm tiến.
Ta giương mắt nhìn ả, vừa lúc thấy ánh mắt ả tia qua đây.
Tầm mắt đan chéo nhau, tóe lửa xẹt xẹt trong không khí.
“Bộ vày này tỷ tỷ mua ở đâu vậy, rất là phù hợp với khí chất của tỷ đó.” Lần này đổi lại là ả mở lời.
Lại giống như đang khiêu chiến với ta.
Ha ha.
Ngọn lửa nhỏ trong lòng ta bùng cháy tách tách.
Ta mạnh mẽ cả đời lý nào có thể chịu thua trước ả.
Ta nở một nụ cười thẹn thùng, bắt lấy cánh tay Lâm An Đình: “Cái này ta cũng không rõ lắm, là phu quân chọn giúp ta đấy. Có thể được muội muội khen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xe-tra-xanh-ta-bao-ve-nam-chinh/3391224/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.