<!---->Vương Xán mở miệng giải thích: "Sơn Quân, nếu chúng ta sử dụng nỏ tiễn đặc chế, hoặc là sử dụng hỏa dược, rất có thể sẽ bị người có tâm tra ra dấu vết. Bây giờ mũi tên mà chúng ta sử dụng đều là do nước Sở chế tạo, cho dù phát hiện gần trăm binh sĩ quân Sở bị giết, cũng không thể nào tìm được chúng ta, như vậy mới có thể phòng ngừa tin tức bị tiết lộ".
Lúc nói, Vương Xán mang theo tất cả mọi người trở về Lộc Môn sơn.
Ở đây đã xảy ra thương vong cực lớn, rất nhanh liền sẽ bị phát hiện, cho nên phải nhanh chóng rời đi. Nếu Vương Xán mang theo binh sĩ tới nhà tranh mà Gia Cát Lượng ở, có thể sẽ bại lộ mục tiêu, cho nên Vương Xán nhanh chóng lui lại. Lần này sau khi giao chiến, binh sĩ Lang Nha doanh cũng có vài người bị thương, không có tử vong.
Trương Hổ theo sau Vương Xán, hỏi: "chủ công, trong xe ngựa sao lại giả Lưu Bị? "
Điển Vi mặt đầy nghi hoặc, hơn nữa rất tiếc nuối.
Tiếc "Lưu Bị" là giả, nếu là Lưu Bị thật thì tốt rồi.
Vương Xán thở dài một tiếng, trầm giọng nói: "sau lưng Lưu Bị có cao nhân chỉ điểm, đã hiểu rõ kế hoạch của chúng ta. Người này nếu không diệt trừ, nhất định là họa lớn của nước Thục".
Vương Xán quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía Long Trung.
Kim thiền thoát xác, nhất định là thủ bút của Gia Cát Lượng.
Nếu không có Gia Cát Lượng ra tay, Lưu Bị tuyệt không thể nào biết trên đường có mai phục.
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-sung-ban-tia-lac-ve-thoi-tam-quoc/1637656/chuong-990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.