<!---->Ngoài nhà tranh, đột nhiên truyền đến một hồi tiếng bước chân mất trật tự.
Một đội bộ binh nhanh chóng vọt tới, bao vây nhà tranh lại.
Binh sĩ rất nhiều, chừng hơn trăm người.
Trong đó, người cầm đầu là Y Tịch lĩnh mệnh tới nhà tranh. Lần này hắn phụng mệnh tiến đến, ngay cả xe ngựa cho Lưu Bị ngồi đều đã chuẩn bị xong, mục đích chính là để mang Lưu Bị đến Tương Dương gặp mặt Lưu Biểu.
Binh sĩ đột ngột vây quanh nhà tranh, dọa thị đồng của Gia Cát Lượng sợ hết hồn.
Thấy vậy, hắn vội vàng đi bẩm báo tin tức.
Y Tịch xoay người xuống ngựa, nhìn Giáo úy lãnh binh, cười nói: "ngươi suất lĩnh binh sĩ bao vây nhà tranh, không thể để cho bất luận kẻ nào rời khỏi nhà tranh, cũng không thể để người khác đi vào. Tất cả người từ trong nhà tranh lao ra, giết chết ngay tại chỗ. Bây giờ ta đi thuyết phục Lưu Bị gặp Đại vương, nếu sau nửa canh giờ không ra ngoài, các người lập tức giết vào, trực tiếp giết chết Lưu Bị, hiểu chưa? "
" mạt tướng hiểu! "
Giáo úy ôm quyền hét lớn, ánh mắt lộ ra vẻ khâm phục.
Y Tịch nghĩa chính ngôn từ một phen, khiến Giáo úy tưởng rằng Y Tịch là người trung thành vì chủ.
Nhưng lại không biết, người mà Y Tịch trung thành chính là Lưu Bị, hơn nữa Y Tịch bảo Giáo úy ở ngoài nhà tranh chờ nửa canh giờ, là để có thời gian cho Lưu Bị nghĩ biện pháp, nghĩ ra sách lược và phương châm ứng phó.
" hắt xì! "
Cửa chính của nhà tranh mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-sung-ban-tia-lac-ve-thoi-tam-quoc/1637654/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.