Cùng ngày Yến Sâm trở về, hai phụ tử liền chuyển chỗ ở.
Lục Hoàn Thành nghĩ Yến Sâm mới trở lại nhân thế, không nỡ cách mình và Duẩn Nhi quá xa, liền dẫn đứa trẻ từ Ngẫu Hoa tiểu uyển tới trúc đình. Hai người quét tước phòng ở, trải giường treo trướng, mọi việc đều tự thân vận động, làm việc từ sáng sớm cho đến tận khi mặt trời lặn, quả thật đã khiến thư phòng bỏ không đã lâu trang trí ra mấy phần dáng vẻ của một gia đình nhỏ.
Rèm sa ở cửa sổ phía Tây, họa dăm ba cành mặc trúc*.
*Mặc trúc: trúc đen
Một chỗ ngồi trên sạp giường nhỏ dưới khung cửa sổ, chăn nệm gối thơm đều mới phơi phóng, ngửi được mùi hương thơm nức.
Đồ uống trên bàn trà đã sạch sẽ, không nhiễm bụi bặm, bốn chén trà cạn đáy, một ấm men sâu miệng, lại thêm một rổ quả lưu ly cùng với một bàn nhỏ trà bánh, ngoài ra còn thêm mấy thanh quế vụn lưu hương thoảng.
Một tủ quần áo làm bằng gỗ đàn hương cao bốn tầng, tầng nào cũng chồng đầy áo mới. Nửa bên trái là của Lục Lâm, nửa bên phải là của Yến Sâm, đều là tơ lụa mới dệt của cửa hàng nhà mình, màu sắc còn sặc sỡ hơn cả hoa xuân, nào là đỏ thẫm, vàng tơ, xanh ngọc, trắng mây… Hễ Lục gia có thuốc nhuộm nào thì đều làm ra mấy sấp vải. Áo ngoài của bản thân Lục Hoàn Thành, thắt lưng lụa và trâm cài tóc đều là tiện tay thì chồng lên bên cạnh tủ, so sánh với phía dưới thì ít đến đáng thương.
Những bức vẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-song-truc/1808991/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.