Đến ngày hẹn Thịnh cùng tùy tùng đến bến sông Tô Lịch đoạn gần cửa Bắc thành Thăng Long. Đến bến sông thấy có một con thuyền nhỏ chờ sẵn, do thuyền không lớn lên chỉ có Đô đốc Tuyết, Tá và Quang lên thuyền. Những người còn lại âm thầm đi bên bờ sông để giám sát.
Hôm nay Trịnh Nghi mặc một bộ áo trắng tha thướt nhìn càng thêm kiều mỵ, nàng cười nói.
- Hôm nay có vinh hạnh được hầu rượu công tử. Thiếp xin đàn một bản mời công tử thưởng thức.
Trịnh Nghi đánh đàn tỳ bà Thịnh không hiểu lắm về nhạc cổ nên cũng gật gù cho có mà thôi. Sau khi đàn xong Trịnh Nghi nói.
- Hôm nay nhân dịp ngày rằm trăng sáng liệu công tử có thể làm một bài thơ tặng thiếp được không.
Thịnh bối rối vì bình thường hắn cũng không hiểu lắm về thơ nhất là thơ cổ. Nhớ bài thơ về Trăng của Hà mặc Tử hắn đành ngâm bừa.
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò...
Bao giờ đậu trạng vinh qui đã
Anh lại đây tôi thối chữ thơ.
Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hòn Trăng.
Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng
Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi
Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi
— QUẢNG CÁO —
Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi
Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời
Hai bên nói chuyện rất vui vẻ, bỗng nhiên thấy gia đinh ở mũi thuyền hô lớn
- Thuyền nào đằng trước xin nhường đường. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-son-canh-thinh-trieu-dai-moi/1120297/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.