Cửa phòng ngủ đã được Hứa phu nhân mở, cả hai ra ngoài thì phát hiện trong nhà không có ai. Ông bà nội đã đưa Hứa Chính Luân ra ngoài rồi, ông bà biết cô và anh sẽ thức dậy trễ nên đã tính trước đây mà.
Cũng đúng thật, bây giờ đã trễ lắm rồi.
Lý Tiểu San cột tóc gọn lên rồi vào bếp đeo tạp giề, Hứa Chính Phong hôm nay cũng được thảnh thơi, anh liền đi theo sau cô như một đứa con nít bám mẹ.
Lý Tiểu San cũng không từ chối anh, dù sao anh cũng mệt mỏi thời gian dài rồi, cô cũng nên chiều lòng anh coi như là phần thưởng cho Hứa Chính Phong đi?
Cô cắt một miếng cà chua, quay đầu lại đút cho anh đứng phía sau mình. Hứa Chính Phong liền nhận lấy rồi ăn, anh cười vui vẻ.
“ Được rồi, anh ra ngoài đó đợi đi “.
Hứa Chính Phong nghe lời cô đến bất bình thường, anh ra phòng khách ngồi ở sofa đợi Lý Tiểu San nấu xong bữa tối. Cô ở trong bếp chỉ biết lắc đầu chịu thua anh, người đàn ông này đúng thật là…
Bây giờ mối quan hệ giữa anh và cô rất tốt, có nhiều tiến triển. Nhưng nếu như bất chợt cô nhớ về những ký ức trước kia, có vui, có buồn, có những điều kinh khủng, cô phải đối mặt sao đây? Khi ấy có hận Hứa Chính Phong, đa nghi đa sầu với anh hay không chứ?
…
Hôm nay anh dành thời gian bên cạnh cô, dùng bữa xong thì cô muốn đi siêu thị vì tủ lạnh cũng hết đồ ăn rồi. Hứa Chính Phong liền xung phong lái xe đưa cô đi, đến nơi, anh đẩy xe đi theo sau cô còn Lý Tiểu San đi trước, cả hai trông như đôi vợ chồng mới cưới đang chìm đắm vào tình yêu nồng nàng vậy.
Trùng hợp Lâm Hiên và Trình Nhu Nhi cũng ra ngoài và đến siêu thị cùng nhau. Cả bốn gặp nhau, Lý Tiểu San ngoài nghi nhìn Trình Nhu Nhi rồi kéo cô bạn về phía mình:” Này này, đừng nói cậu…”.
Trình Nhu Nhi bảo với cô đã về sống chung với Lâm Hiên, lý do thì không nói rõ. Lâm Hiên còn rất nhiệt tình giúp Trình Nhu Nhi mặc dù chỉ mới quen biết nhau, anh ta còn bảo vệ hết mình vì sự an toàn của Trình Nhu Nhi, sợ rằng Lâm Tấn sẽ làm hại đến cô.
Có gì đó…không ổn chút nào nha!
“ Đừng suy nghĩ bậy, chỉ là bạn bè bình thường thôi “.
Trình Nhu Nhi ngại ngùng bảo, cô cảm thấy cái giới hạn bạn bè đã đi quá xa luôn rồi.
“ Bạn bè gì chứ? Có trời mới tin, cô nam quả nữ ở chung một nhà, còn cùng nhau đi siêu thị, trông có khác gì đôi vợ chồng mới cưới không?” Lý Tiểu San đẩy nhẹ Trình Nhu Nhi nói.
“ Đừng nói nữa mà…”.
Phía xa, Hứa Chính Phong nhìn Lâm Hiên:” Có tiến triển gì không?”.
“ Không, vẫn chưa tìm thấy Lâm Tấn “ Lâm Hiên nói.
Hứa Chính Phong đưa tay lên trán, anh đang bất lực đấy, anh tiến đến vỗ vai Lâm Hiên:” Ý tôi là chuyện khác “.
“ Chuyện khác?” Lâm Hiên ngớ người ra, không hiểu người an hem tốt này muốn hỏi chuyện gì ngoài việc liên quan đến Lâm Tấn.
“ Chính là cậu với Trình Nhu Nhi, cả hai ở cùng nhau chung một mái nhà mà không có tiến triển gì sao?” Hứa Chính Phong không lòng vòng nữa anh đi thẳng vào vấn đề.
Người bạn này đúng là EQ nước đá thật mà, cậu còn định làm gà trống nuôi con đến hết cuộc đời sao?
“ Không, chúng tôi chỉ là bạn bè “ Lâm Hiên tỉnh bơ đáp.
Hứa Chính Phong bất lực toàn tâm, bây giờ anh muốn đấm tên này một phát cho tỉnh ra quá. Không được, không ổn chút nào hết, phải giúp Lâm Hiên tiến triển tình cảm yêu đương mới được.
“Lâm Hiên ơi là Lâm Hiên “ Hứa Chính Phong lắc đầu bảo, người đàn ông ngốc nghếch nào đó vẫn chưa hiểu chuyện gì, cứ ngớ ra rồi nhìn anh.
Trình Nhu Nhi đứng cùng Lý Tiểu San nhưng tâm tư và hướng nhìn cứ đổ về phía Lâm Hiên. Lý Tiểu San cũng không nỡ chia cách đôi nam nữ đáng yêu này, cô đẩy Trình Nhu Nhi lên phía trước:” Đi đi “.
“ Cố gắng tiến thêm vài bước nào “.
…
Bốn người lại tách ra như cũ, anh đi cùng cô, Lâm Hiên và Trình Nhu Nhi. Bọn họ cần không gian riêng tư cho đôi bên, còn phát triển tình cảm chứ, chứ cứ dậm chân tại chỗ như này mãi mãi cũng không thu được gì về cho mình.
Hứa Chính Phong một tay xách đồ, tay còn lại không chịu để yên, anh đi cạnh cô nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ của Lý Tiểu San. Cô nhìn anh chỉ cười, cũng siết ngón tay lại nắm tay anh, cả hai cứ thế đi dưới phố chìm vào hạnh phúc của một đôi đang yêu.
Về nhà đã thấy Hứa Chính Luân ngồi đọc truyện tranh ở sofa, con trai thấy bà và mẹ mình tình cảm đang mặn nồng, cậu rời khỏi ghế, quay lưng rời đi.
Thấy con trai bỏ đi, cô liền hỏi:” Con đi đâu vậy?”.
Hứa Chính Luân quay đầu lại, nhìn cô đầy ngây ngô bảo:” Con về phòng “.
“ Để ba mẹ có không gian riêng tư ở cạnh nhau hơn “.
Nói xong thằng bé chạy đi thật nhanh, nếu đứng lại sẽ bị mẹ mắng một trận mất. Cậu chỉ là muốn giúp ba mình một tay thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]