“Vào đi”, thanh âm của hắn hết sức lạnh lùng, Lăng Huyên đừng ngoài cửa hít một hơi thật sâu rối đẩy cửa đi vào.
“Là cô sao?”, Mục Nham nheo mắt lại, đánh giá người phụ nữ đã hai năm rồi không gặp này, hắn không quá quen, nhưng cũng không xem như người xa lạ. Hai năm quả thật rất nhiều chuyện có thể đã thay đổi, tỷ như người phụ nữ trước mắt này, cô ta trở nên xinh đẹp trưởng thành hơn, tuy nhiên cũng không thể làm cho lòng hắn có lấy nửa điểm động tâm xiêu lòng.
“Đã lâu không gặp, Mục…”, cô bỗng ngưng lại, sau rồi liền sửa miệng, “Mục tổng tài”, nói đã tự nhiên hơn nhiều, trước kia cô đối với người đàn ông này vô cùng say mê, hiện tại gặp lại anh ta, mới phát hiện, cô đã không còn cảm giác đặc biệt nào. Người đàn ông này vẫn rất mê người, so với hai năm, lại có thêm phần trưởng thành hơn. Nhưng cô đã không còn là Lăng Huyên ngày trước nữa rồi.
Thứ không thuộc về cô, gò ép nữa chính là hại mình hại người, cô đã trải qua một lần, không muốn trải qua thêm lần nào nữa.
“Cô tới đây làm gì?”, Mục Nham thu lại cảm xúc riêng tư của chính mình, đối với lần này đến của cô ta, cũng chẳng có phản ứng gì đặc biệt. Lúc này toàn bộ đầu óc hắn đều đặt vào chuyện Mục Khả Tâm không phải là con gái ruột của hắn, còn những chuyện khác, hắn không rảnh bận tâm đến. Nghĩ đến Mục Nham hắn cũng có ngày hôm nay, thương yêu đứt ruột đứa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-om-con-tay-om-vo/2125387/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.