Tựa lưng vào ghế ngồi, lần đầu tiên, anh có một loại cảm giác vô lực. Chuyện khi nào, khi nào thì anh bắt đầu để ý tới người phụ nữ kia, tại bữa trưa ngon miệng đó, hay là, tại lần đầu tiên khi cô trả tây trang lại cho anh. Người phụ nữ khiến anh có cảm giác giống như thiên sứ trong lòng anh vậy.
___________
Gần đây nhân viên trong tập đoàn Mục thị luôn cảm giác lòng người bất an, tổng tài đã kí kết được một vụ làm ăn rất lớn với nước ngoài, chính ra, anh ta phải vui vẻ mới đúng, cho dù không vui thì cũng không nên giống như thế này. Mỗi ngày đều như ăn phải bom, anh ta vừa mắng một đám nhân viên đến phát khóc, bây giờ không người nào còn dám tuỳ tiện đi vào phòng làm việc tổng tài nữa.
Một thân ảnh mặc áo màu quả hạnh đi đến, chân mang một đôi giầy cao gót đen bóng loáng, mái tóc dài uốn quăn lượn sóng màu nâu đỏ xoã ở trên vai, chuyển động uyển chuyển theo từng bước đi của cô ta, thỉnh thoảng hơi hất lên theo một đường cong xinh đẹp.
Mọi người dõi theo từng bước chân của người phụ nữ đi tới, cô ta bỗng nhiên quay đầu lại, đối với khuôn mặt này thì những nhân viên công tác lâu dài ở đây cũng không lạ gì, Lăng Huyên, người từng làm tình nhân của Mục Nham, cũng chính là thư kí cũ của anh ta. Hai năm trước đã rời khỏi tập đoàn Mục thị, không ngờ rằng hôm nay cô ta lại đến đây.
Giản Tiểu Phương ôm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-om-con-tay-om-vo/2125386/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.