Cứng ngắc ở bên cạnh cửa xe, Trác Tình tiến thoái lưỡng nan, thất bại cúi đầu, nhìn thấy vạt váy màu lục cột vào bên hông, Trác Tình ánh mắt sáng ngời, âm thầm nhắc nhở chính mình, bình tĩnh bình tĩnh, hắn không nhất định nhận được nàng!
Ngẩng đầu chống lại Lâu Tịch Nhan giương nhẹ mắt lên, Trác Tình kêu rên, hắn nhận thức không ra mới có quỷ mà! Biết rõ là lừa mình dối người, Trác Tình ho nhẹ một tiếng, khẽ kéo làn váy xuống, vưag thối lui ra sau, vừa dùng thanh âm nàng cho là nhu hòa nhất nói: “Ngại quá, ta… đi nhầm xe ngựa.”
Lâu Tịch Nhan nhẹ nhàng nhướng mi, thanh âm thanh nhuận mang theo ý cười, trầm thấp vang lên: “Ta còn nghĩ rằng ngươi lại nói cô là qua đường ~”
Trác Tình thân thể cứng đờ, ánh mắt hung hăng trừng Lâu Tịch Nhan.
Nàng vừa ngẩng đầu, vết máu đỏ sẫm chỗ yết hầu (cổ họng) hiện ra không thể nghi ngờ, Lâu Tịch Nhan tế mâu híp lại, sắc mặt khẽ biến, hỏi: “Cô bị thương?”
Khẽ vuốt một chút vết thương đã không đau đớn như trước ở yết hầu, máu cơ bản đã đông lại, Trác Tình không sao cả trả lời: “Không có việc gì, sượt chút da.” Nàng hiện tại tương đối đau nhức chính là thắt lưng!! Nữ nhân quả nhiên không thích hợp đánh nhau, đương nhiên ngoại trừ Cố Vân là cái loại nữ nhân đột biến gien!
Trong lòng Trác Tình thầm oán, bỗng nhiên cổ tay bị người cầm lấy, phục hồi lại tinh thần, nàng đã bị Lâu Tịch Nhan kéo đến trên nhuyễn tháp (giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-oan-tap-luc-sai-ga-tan-nhan-he-liet/3283793/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.