Mạn La ca ca, ngươi chạy đi đâu mà không về xem Bảo Bảo. Bảo Bảo thực rất giận rất giận a.” Dùng sức cọ cọ trong lòng thiếu niên lạnh lùng, Bảo Bảo ôm chặt thắt lưng đối phương không ngừng oán giận nói.
Vốn vì chủ nhân thức tỉnh nên Bảo Bảo ở trong cơ thể chủ nhân cũng nhờ thế mà có được sức mạnh tiến hóa, vì thế Bảo Bảo một lần nữa chìm vào ngủ say.
Mà lần này, Bảo Bảo tốn không bao nhiêu thời gian, sức mạnh cũng không tăng nhiều. Dù sao Bảo Bảo trở thành hoa chi tinh linh quá ngắn, sức mạnh tăng quá nhanh cũng không có lợi cho quá trình trưởng thành của Bảo Bảo. Vì thế lần này Bảo Bảo chỉ củng cố lại trụ cột căn bản mà thôi.
Bất quá sau khi chủ nhân tới Đông Lăng quốc, bởi vì Bảo Bảo bị chủ nhân cảnh cáo một phen nên không dám ra ngoài quấy rối, chỉ an an ổn ổn trong thân thể chủ nhân.
Cứ việc Bảo Bảo thực nhàm chán, nhàn chán muốn chết.
Nhưng nghĩ tới nếu mình ra ngoài chủ nhân sẽ tức giận, mà nam nhân đáng sợ bên cạnh chủ nhân kia lại cười thực tà khí nhìn chằm chằm Bảo Bảo, nhìn tới mức lông tóc toàn thân Bảo Bảo đều dựng đứng, vì thế Bảo Bảo đành ngoan ngoãn.
Không được chủ nhân triệu hồi, Bảo Bảo chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi mút tay.
Nhưng đêm nay là ngoại lệ.
Lúc Bảo Bảo đang buồn chán lăn lộn trong không gian ý thức của mình, đột nhiên cái mũi nhỏ mẫn cảm của Bảo Bảo ngửi được khí tức của Mạn La ca ca. Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-lam-yeu-ca/1349401/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.