Sau khi từ nơi đó trở lại Tây Ngô cung, Huân nhi cũng không còn suy nghĩ xem rốt cuộc phải giết bao nhiêu người mới có đầy máu cho huyết trì kia. Bởi vì lúc Huân nhi vừa trở lại Tây Ngô cung, bên tai thiếu niên đột nhiên vang vọng một âm thanh trong trẻo có chút lạnh như băng.
“Giờ tý đêm nay, cung điện đối diện liên trì.”
Huân nhi cả kinh, nhìn xung quanh nhưng không phát hiện bóng dáng của bất cứ ai. Mà trong Tây Ngô cung, thiếu niên cũng không cảm giác có sự tồn tại của người lạ. Người kia, có thể đã sớm rời đi.
“Huân nhi, làm sao vậy?” Thiếu niên đột nhiên dị thường, Tây Lam Thương Khung thời thời khắc khắc luôn chú ý bé tự nhiên cảm nhận được.
“Phụ hoàng, đêm nay chúng ta ra ngoài ngắm trăng được không?”
Ngẩng đầu nhìn về phía nam tử tuấn mỹ khí phách như thần chi bên người, gương mặt nhỏ nhắn của Huân nhi lộ ra một nụ cười thật vui vẻ.
“Bảo bối nhi, cứ theo ý ngươi.”
Nhéo nhéo cái mũi nhỏ của Huân nhi, Tây Lam Thương Khung nhìn gương mặt yêu nghiệt gây họa của bé lúc này đang lộ ra tươi cười, nam nhân lạnh lùng không khỏi bật cười đầy sủng nịch. Bảo bối của Tây Lam Thương Khung y, hoàng tử tôn quý nhất Tây Lam quốc, không phải đối tượng dễ bắt nạt.
Trở lại Tây Ngô cung, hai người vẫn nhàn nhã như cũ, thản nhiên chờ đợi màn đêm buông xuống.
Tối nay, âm khí trong hoàng cung Đông Lăng quốc tựa hồ đặc biệt nồng đậm, làm nhóm cung nhân cùng thị vệ vô tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-lam-yeu-ca/1349400/quyen-3-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.