Kỳ Diễn An mặc áo mỏng, lưng ướt đẫm mồ hôi, mồ hôi chảy dài trên má dọc theo sườm mặt, mái tóc đen ướt xõa trên trán, đường viền hàm kéo căng, hai mảnh môi mỏng mím chặt, hết sức chăm chú cầm bút vẽ đường nét.
Trương Ngọc nhìn Kỳ Diễn An một hồi, bưng chén trà tới cho Kỳ Diễn An: "An thiếu gia, uống chút nước đi. Ngài sắp vẽ được một canh giờ rồi. ”
Kỳ Diễn An đặt bút xuống, thở phào nhẹ nhõm: "Đa tạ. ”
Trương Ngọc là một người học việc trong lò gốm, hắn học ở lò gốm này nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nghe qua chuyện này, thật hiếm lạ. Kỳ Diễn An là một công tử kinh thành, không ở Tần Lâu Sở quán say sinh mộng tử, trời nóng mà chạy đến lò nung nung gốm. Lúc đầu Trương Ngọc còn tưởng người này sợ là cuộc sống quá tốt đẹp, nhàm rỗi đến phát chán, ai ngờ người ta hết lần này tới lần khác chạy tới, tính toán đã ở mười ngày rồi. Không nói làm thật sự giống như đúc, còn chưa từng chê nơi này ở đơn sơ, mỗi ngày dùng trà thô cơm nhạt cũng không thấy hắn soi mói một câu.
Trương Ngọc hiếu kỳ bèn hỏi: " Sao An thiếu gia phải học nung gốm vậy, tìm người làm cho không dễ dàng hơn à? ”
Kỳ Diễn An cười cười: "Đây là làm cho phu nhân nhà ta, không qua loa được. ”
Trương Ngọc nhìn cẩn thận, hoa văn trên bùn sau khi nung đã đại khái thành hình. Trăng tròn trên bầu trời, mây mở sương mù tan, trăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-giang-duoi-anh-trang/3577927/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.