Kỳ Diễn An gần đây luôn tới lò gốm, vừa đi là 3-5 ngày không thấy bóng người đâu.
Sau một hồi mây mưa, thủy triều đỏ trên mặt còn chưa phai nhạt, Kỳ Sóc nằm bên vai Kỳ Diễn An tò mò hỏi: "Thiếu gia, nung gốm có thú vị không?"
Kỳ Diễn An cúi đầu cắn mút miệng y một hồi, Kỳ Sóc cũng nhu thuận ngẩng đầu cuộn lưỡi đáp lại. Khi Kỳ Sóc thở hổn hển, Kỳ Diễn An thân mật hôn chóp mũi y một cái: "Chờ nung ra một cái đàng hoàng, ta sẽ cho ngươi xem đầu tiên. ”
Kỳ Sóc mím môi gật đầu.
Kỳ Diễn An cười xoa đầu Kỳ Sóc, khi buông tay ra, Kỳ Sóc lại bắt lấy tay Kỳ Diễn An, đặt tay Kỳ Diễn An dưới mũi ngửi ngửi.
"Trên tay thiếu gia hình như có mùi bùn đất."
"Bùn đất khó rửa sạch, ta đã rửa rất lâu đó." Kỳ Diễn An nói, "Sợ là mùi không tốt lắm. ”
Kỳ Sóc nhìn Kỳ Diễn An, trong mắt loé lên ánh sao trời. Y tinh tế hôn khắp lòng bàn tay Kỳ Diễn An, giống như là đang dùng hành động nói, y thích mùi thiếu gia.
Lần thứ hai bị đè dưới thân cũng không phải chuyện hiếm lạ gì, đêm còn rất dài.
Những ngày vô tư như vậy dường như có thể kéo dài mãi mãi. Mặt trời chiếu sáng rực rỡ, mưa dầm thấm lâu.
Cho đến ngày phải đưa trâm ngọc cho Hứa phú. Những thứ phải hoàn trả luôn luôn đến bất ngờ như vậy.
Kỳ Sóc đứng trước cửa Hứa phủ hồi lâu, rốt cục hít sâu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-giang-duoi-anh-trang/3577926/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.