Vào lúc giao mùa xuân hạ, bầu trời trong xanh, gió ấm hiu hiu.
Chạng vạng, những người phụ nữ phần lớn đều về nhà nấu cơm cho gia đình, Lúc này Cảnh Tường Trai cũng không còn bận rộn nữa. Thừa dịp lúc rảnh rỗi, Kỳ Sóc lấy sổ sách ra đối chiếu. Ngón tay y lướt nhanh trên bàn tính, những chiếc hạt phát ra âm thanh va chạm rõ ràng. Một khi Kỳ Sóc tập trung, cho dù là ai gọi cũng không gọi nổi, trong mắt cũng chỉ có một thứ, một chuyện. Chuyện tính toán này tính từ lúc chạng vạng đến khi trời tối, giữa chừng một tiểu nhị thấy y còn đang bận, liền đặt một cái bánh bao lên bàn, biết Kỳ Sóc không nghe vào, nhưng vẫn dặn dò một câu: "Tiểu Sóc, ngươi cũng ăn chút gì đó đi, buổi trưa ăn có vài miếng đã bị khách gọi đi. Tốt xấu gì ngươi cũng nên nghỉ ngơi.”
"Kỳ Sóc "Ừ" một tiếng, cũng không biết có nghe được hay không, nhưng có lẽ là không, lúc Kỳ Diễn An đi tới, chiếc bánh bao hấp nguội lạnh vẫn nằm trơ trọi tại chỗ.
Kỳ Sóc tập trung cao độ cho đến khi có một bàn tay đặt lên mu bàn tay, cảm nhận được hơi ấm mới như tỉnh từ giấc mơ. Y đột nhiên quay đầu lại, nhưng người phía sau còn vội hơn, ôm eo kéo y vào trong lòng ngực.
Kỳ Sóc: "Thiếu gia? ”
Kỳ Diễn An cẩn thận nhìn Kỳ Sóc một phen, thấy vẻ mặt y không có gì khác thường, lúc này mới buông tay.
Kỳ Sóc không biết nói sao, chỉ cảm thấy hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-giang-duoi-anh-trang/3577916/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.