Editor: Kẹo Mặn Chát
1.
Mùa hè ở Tây Giản cực kỳ nóng.
Nơi đây vừa vặn nằm trên đường chí tuyến Bắc, luân phiên mỗi năm được mặt trời chiếu thẳng một lần, nhưng tốt xấu gì thì một năm cũng có một lần.
Không giống như Văn Thiều, tám trăm năm cũng không chạm tới bóng được lần nào.
"CMN, Văn Thiều cậu có làm được không? Cậu không cướp được bóng của đối thủ thì thôi, chứ sao cả bóng của đồng đội cũng không tiếp được hả?! Xuống sân cho ông! Đừng CMN làm mất thể diện!"
Nếu không phải tuần trước Trương Trì chơi bóng bị gãy chân, hiện tại chỉ có thể ngồi trên khán đài dùng nạng làm đũa phép chỉ đạo, thì hắn nhất định sẽ đuổi Văn Thiều xuống khỏi sân.
Nghỉ giữa hiệp, Văn Thiều chủ động yêu cầu thay mình ra. Anh đi đến bên cạnh Trương Trì, nhận đồ uống trong tay hắn uống một ngụm, có chút lúng túng sờ sờ mũi: "Kỹ thuật chơi bóng của tôi tệ như vậy sao? Nhưng mỗi lần tôi chơi với cậu đều rất thuận lợi mà."
"Nhảm nhí! Còn không phải vì ông đây luôn nhường bóng cho cậu!" Vốn trời đã nóng mà vẫn phải ra ngoài học thể dục thì cũng quá chịu tội rồi, thế mà còn bị ép thưởng thức kỹ thuật chơi bóng tệ hại của Văn Thiều, Trương Trì nóng nảy đến mức trong bụng toàn lửa giận, hắn nhìn bảng điểm cách biệt bên cạnh sân bóng, hung dữ nói, "Nếu ông đây có thể ra sân thì trận này chắc chắn là lớp chúng ta thắng!"
Văn Thiều lấy mu bàn tay lau mồ hôi trên trán, vô tội nói: "Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-gian/232042/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.