1.
Đêm trước khi khế bán thân hết hạn, ta mang canh giải rượu cho thiếu gia nhưng lại bị hắn đè xuống bàn. Thân thể béo ị đè xuống, cái miệng phả hơi rượu cọ loạn xạ vào hõm cổ ta.
“Nha Nhi, gia mới vừa thấy nhà bếp giấu một nha đầu xinh xắn như ngươi, trong lòng ngứa ngáy như mèo cào... để gia cưng chiều ngươi thật tốt...” Hắn thở hổn hển xé rách y phục của ta.
Trong lúc kịch liệt giãy dụa, ta vớ được bát canh giải rượu vẫn còn đang bốc hơi nóng kia… Một tiếng “rầm” trầm đục vang lên, mảnh sứ văng tung tóe.
Vương Tế An kêu t.h.ả.m thiết, buông lỏng bàn tay đang kẹp chặt ta, m.á.u tươi hòa cùng canh nóng b.ắ.n tung tóe khắp người ta.
Ta mềm nhũn ngã xuống đất, còn chưa kịp đứng dậy, phu nhân đã dẫn người xông vào phòng.
Bà ta lạnh lùng liếc ta một cái: “Kéo ra ngoài, đ.á.n.h c.h.ế.t cho ta!”
Gậy gộc giáng xuống như mưa, ta cào nát cả ngón tay, cùng với màn đêm đen tối mà rơi vào luyện ngục...
Ta cứ ngỡ mình chắc chắn phải c.h.ế.t, nhưng sau khi trời sáng lại bị nước lạnh hắt tỉnh.
“Tất cả nhìn rõ chưa? Đây chính là kết cục của kẻ dám câu dẫn thiếu gia!”
Lý ma ma dùng mũi giày nghiến mạnh lên ngón tay m.á.u me đầm đìa của ta, các nha hoàn đứng thành hàng xung quanh không ai dám thở mạnh.
“Phu nhân từ bi, để cho tiện tỳ này một mạng. Ai muốn học theo nàng ta leo lên giường chủ tử thì trước hết hãy tự cân nhắc xem xương cốt của mình có đủ cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tau-tau-hung-du-duong-dai-hoa/4799732/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.