Ta cầm trên tay mảnh giấy nhỏ được gửi tới khẽ đọc lướt sơ bộ, sau đó thả tay đem nó rơi vào chậu than lửa cháy lộp bộp.
”Tin khẩn à?”
Ta nhìn lão thần y ngồi bó gối bên cạnh, trước mặt hắn bày đủ các loạidược liệu khác nhau, còn có nồi thuốc đen đục sôi sùng sục trước mắt, vẻ kì quái khiến người ta chỉ muốn cách xa.
Ta cũng không hiếm lạ với dáng vẻ này của hắn, đứng dậy phủi tà áo, đầu khẽ gật.
”Cũng xem như khẩn đi? Đâu, chén thuốc nào của nương nương?”
Ta nhìn lão ta chỉ chỉ cái bát trắng bên cạnh, thuận tay cầm lên sau đó cáo từ ra khỏi lều trại.
Bưng bát thuốc nóng trên tay, ta xuyên qua màn tuyết trắng, một tay chemiệng chén, dùng thân người lách qua màn che bước vào lều trại của bệhạ.
Ta nhìn bệ hạ ngồi trên tháp nhuyễn, trong lòng ôm lấy thânngười nhỏ nhắn yêu kiều của hoàng hậu nương nương, một tay vỗ lưng mộttay cầm sách, bộ dạng an nhàn hưởng thụ, cực kì không phù hợp với tìnhhình chiến sự gần đây.
”Bệ hạ, thuốc của nương nương đây.”
Bệ hạ nhận lấy chén thuốc trên tay ta, ta biết điều liền lui vào góc đứng, sau đó nhìn hắn ôn nhu từng chút từng chút đút cho hoàng hậu. Bộ dạngcần mẫn như thế này là lần đầu ta nhìn thấy ở đứa nhỏ này.
Hoànghậu nương nương bộ dạng quả nhiên là đệ nhất kinh đô của Cao Lỗ, mộtloại vừa nhu vừa cương, lấp lánh như ngọc cao, rực sáng như lửa hồng.
Người đẹp như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-nhi/3015485/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.