Vậy là đêm hôm đó, cô "được" anh hầu hạ chu đáo.
Hôm sau,cô và anh về đến nhà, Thiếu Lăng đã đứng chờ ở đại sảnh.
- Lão đại...
- Có chuyện gì sao?
Anh và cô đều thấy lạ, Thiếu Lăng trước giờ chưa từng nóng vội như vậy.
- Cô gái này là Uyển Băng?
Một người phụ nữ trung niên từ trong nhà bước ra, trên người toát ra khí chất cao quý hiếm ai có được, cái cảm giác mà cô chỉ từng thấy từ anh. Tuy là vậy nhưng cô lại cảm thấy thân thiết lạ thường...
Cô có 7,8 phần giống mẹ cô, hình ảnh mà bà cả đời không quên được.
Người phụ nữ này vui vẻ, không cần nghĩ nữa, bà chắc chắn là con của Doanh Doanh,chị dâu bà đây mà.
- Bảo bối của cô, mau tới đây cho cô xem.
Cô chưa kịp phản ứng thì người phụ nữ đã đi tới bên cạnh, đưa mắt đánh giá cô.
- Cô à, hình như...
- A, quên mất, chưa giới thiệu với con, thôi mau vào nhà nói chuyện. Đừng khách sáo.
Anh mặt hắc tuyến, người phụ nữ này, nhà của anh mà, khách sáo phải là bà chứ.
- Nhà cháu rể ta chẳng lẽ không được vào, Lãnh tổng?
Như hiểu được ý nghĩ trong đầu anh bà cười nói.
Anh sững người, vậy là có ý gì, là đang ngầm chấp nhận anh làm cháu rể sao, mà dù không chấp nhận đi nữa thì anh với cô cũng là vợ chồng rồi.
Bà đưa cô vào nhà, ngồi xuống ghế
- Ta là Locus Oải La, người của hoàng gia sót lại, trên ta còn một người anh trai, cũng là gia chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-vi-em/93902/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.