- Anh hỏi làm gì? Phải, vậy thì sao?
Lâm Hạo nhìn cô phức tạp.
- Phong, tôi nghĩ phải nói chuyện với cậu một chút.
Lãnh Phong im lặng, từ từ đặt cô xuống.
- Em chờ tôi.
*** Trong thư phòng
- Nói đi.
Anh lãnh đạm nói.
- Cậu còn nhớ lúc cậu còn nhỏ,bị người ta bắt cóc?
- Băng thì liên quan gì?
- Chẳng lẽ cậu không nhớ, lúc ấy cậu cùng với một cô bé bị bắt chung một chỗ? Cô bé ngày ấy là Băng, cô ấy mới 9 tuổi,cậu 11tuổi...
Ngày ấy, cô và anh cùng bị bắt cóc bởi một đám người, anh và cô đã cùng trải qua những tháng ngày khó khăn, bị đánh đập,là anh che chở cô. Hình như đám người ấy không dám giết cô nên chỉ đánh cô, và anh luôn nhận thay. Chỉ tiếc, sau đó, vì trong lúc bỏ trốn cô gặp tai nạn, cô không còn nhớ gì...
- Cậu và cô ấy được một người phụ nữ cứu, bà ấy tên Lâm Doanh Doanh, mẹ Băng. Cậu muốn tôi tìm lại cô ấy và ân nhân của mình mà, tôi tìm được rồi. Chỉ là trong lúc điều tra, vô tình phát hiện... mẹ Băng là người của gia tộc lánh đời, thân phận tôn quý, dòng dõi của hoàng gia bị thất lạc. Sau vụ tai nạn đó, mẹ Băng mất sau đó 1năm. Hiện giờ gia tộc trực hệ của Băng đang tìm cô ấy.
- Ý của cậu, Băng phải trở về gia tộc? Gia tộc trực hệ ấy ở đâu?
- Tôi không biết. Họ rất thần bí, chỉ chắc một điều, nếu cô ấy trở lại, cậu và cô ấy sẽ không thể gặp mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-vi-em/93901/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.