---o0o---
"Là do bà ta làm, hay chỉ là bị đổ oan?" Minh Kiều hỏi.
Chỉ riêng việc mẹ kế thuê người giết Tạ Sở, nàng và những người khác đều có cùng nhận định: không đủ động cơ.
Mẹ kế không có con, chồng cũng còn sống được lâu lắm, nếu thật sự muốn tranh quyền đoạt tài sản mà giết con trai chồng, chẳng phải sẽ lợi hơn nếu "tiện thể" tiễn luôn chồng Tôi hay sao?
Đường Hiểu Ngư suy nghĩ rồi hỏi nhỏ: "Cô còn nhớ Tạ Nhiên không?"
Minh Kiều thở dài: "Dòng thời gian đang tự thu hẹp lại à? Tôi nhớ cô từng hỏi tôi câu này rồi mà."
Đường Hiểu Ngư rất nghiêm túc: "Tôi lo cô quên thôi."
Dù sao trong tình thế rối rắm này, Tạ Nhiên trông có vẻ chỉ là một nạn nhân bình thường, điểm bất thường duy nhất là cô ấy là một trong hai người có dị năng trong số các con nhà họ Tạ.
Minh Kiều nói: "Trí nhớ của tôi chưa đến nỗi tệ thế đâu. Cô ta là em gái cùng cha khác mẹ của Tạ Sở. Mà Tạ Sở và cô ta đều chết theo cùng một cách, không biết có phải ứng nghiệm với câu “Kẻ giết người sẽ bị người giết” không."
Nàng tiếp tục: "Cô ta làm sao? Đừng nói với tôi cô ta giả chết và là kẻ chủ mưu đằng sau đấy nhé."
Đường Hiểu Ngư biết Minh Kiều đang đùa, chỉ nói: "Mẹ cô ta cũng tham gia vào chuyện này."
Minh Kiều có chút suy tư: "Tình nhân và vợ cả hợp tác hả?"
Đủ thấy người cha tệ bạc đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-moi-nguoi-deu-nghi-thien-kim-gia-co-noi-kho-ma-khong-noi/3715946/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.