Chương trước
Chương sau
Vài phút trước.

Weibo Thẩm Yên vẫn còn ồn ào, xu hướng tìm kiếm về cô bỗng nhiên giảm xuống rất nhanh.

Động thái này chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa, khu vực bình luận trên Weibo của Thẩm Yên đột nhiên có xu hướng tiêu cực.

【 Kim chủ sau lưng Thẩm Yên thật là một con bò vàng nha, lập tức thể hiện sức mạnh của một nhà tư bản, hotsearch lập tức trở nên dịu xuống. 】

【 Tôi chỉ là người qua đường thôi, vốn nghĩ Thẩm Yên đã đắc tội với người nào nên mới bị bê lên hotsearch, bây giờ tôi tin rồi, Thẩm Yên có bố đường chống lưng, là người thứ ba. 】

【 Thẩm Yên mau mau ra khỏi giới giải trí đi! 】

Ngay lúc netizen đang chửi bới điên cuồng thì Weibo chính thức của Hoa Duyệt đột nhiên lên tiếng.

Công ty giải trí Hoa Duyệt V: Người đàn ông trong ảnh là anh Lục, chủ tịch mới của công ty chúng tôi, anh Lục vẫn còn độc thân, là người chưa có gia đình, không hề có quan hệ bất chính với nghệ sĩ @Thẩm Yên của chính tôi. Đối với những cáo buộc với nghệ sĩ @Thẩm Yên, công ty chúng tôi sẽ chỉ định luật sư khiếu nại những người có liên quan và các phương tiện truyền thông cố tình bôi đen, đồng thời bảo vệ danh tiếng của chính tôi thông qua các biện pháp pháp lý.

Ngay sau khi thông tin chính thức của Hoa Duyệt được đưa ra, cư dân mạng mới phẫn nộ đã vô cùng sửng sốt.

【 Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Thẩm Yên không phải là người của Thịnh Thế sao? Weibo của Hoa Duyệt bị hack rồi à?】

【 Chủ tịch mới, anh Lục, không thể nào là tổng giám đốc của tập đoàn nhà họ Lục phải không? Vì vậy, người đứng sau Thẩm Yên chính là… Đcm quá tuyệt vời. 】

【 Internet không phải là nơi phạm pháp, quần chúng ăn dưa cẩn thận QAQ, coi chừng bị kiện đó! 】

【 Vì tổng giám đốc Lục chưa kết hôn, chắc chắn Thẩm Yên không phải là người thứ ba rồi! 】

Nhìn đến việc tập đoàn nhà họ Lục mua lại Hoa Duyệt ngày hôm qua, các phương tiện truyền thông đều đang đoán xem tại sao tập đoàn nhà họ Lục lại bước vào giới giải trí, nhưng không ai nghĩ rằng đó là … vì Thẩm Yên?!

Trong khi cư dân mạng và giới truyền thông đang kinh ngạc thì một tài khoản marketing khác trong làng giải trí cũng nhảy ra tung tin, nói rằng Thẩm Yên và người phụ trách tập đoàn nhà họ Lục thực ra là bạn thuở nhỏ, quen nhau từ nhỏ. Cùng anh đi du học, mẹ Lục rất cảm động nên đã nhận Thẩm Yên là con gái của mình.



Hơn nữa, chuyện năm xưa Lục thị tranh chấp gay gắt, thua cuộc, đi ra nước ngoài cũng bị đào ra.

【 Vi Vi thích ăn dưa V: Lúc ấy người trong giới thượng lưu đều tưởng nhà họ Lục tèo thật rồi, ngay cả nhà họ X có giao tình thâm sâu cũng không màng tình xưa nghĩa cũ, chủ động giải trừ hon ướng, làm tổng giám đốc Lục ở Giang thành bị ê mặt.

Người ta nói rằng khi anh Lục vừa trở về Trung Quốc, giới thượng lưu ở Giang Thành đã lan truyền tin đồn rằng trong lòng anh ấy thực sự có một bạch nguyệt quang không thể nói ra, hãy đoán xem bạch nguyệt quang này là ai? Tiếp theo, hãy cùng nhìn xem minh tinh nào trong giới giải trí chính là nhà giàu đời thứ hai… 】

【 Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh! Tôi đã trách nhầm Thẩm Yên rồi!】

【 Đây chỉ là tài khoản marketing cũ thôi. 】

【 Không nên bịa đặt, tôi là y tá của bệnh viện XX, hôm qua tôi thấy Thẩm Yên đi cùng anh Lục đến thăm mẹ Lục, hai người thật tài giỏi và xinh đẹp, Thẩm Yên và bà Lục nhìn thoáng qua cũng rất thân thiết. 】

【Cái này mà còn không gọi là tình yêu ư? 】

【Thanh mai trúc mã với bạch nguyệt quang, đã đến lúc đẩy thuyền rồi.】

Khi Lục Tuyển từ phòng tắm đi ra, anh thấy Cố Phán đang ngơ ngác nhìn anh. Đôi môi cô mấp máy, như thể muốn nói điều gì đó, và dường như trong mắt cô ấy hiện lên vẻ bất lực hiếm thấy, khiến làn da vốn trong sáng như pha lê của cô ấy trở nên nhợt nhạt hơn, tạo thành sự tương phản mạnh mẽ về hình ảnh với vết hickey trên cổ và đường viền cổ áo.

Ánh mắt Lục Quân chỉ dừng lại trên người cô nửa giây, sau đó thờ ơ nhìn đi chỗ khác, vừa lau tóc vừa đi vào phòng quần áo.

Thế giới dường như đột nhiên im lặng.

Cố Phán oảng hốt dời ánh mắt sang chỗ khác, nhìn xuống màn hình điện thoại, nhìn vào hotsearch chói mắt──

#Thẩm Yên_Tổng giám đốc tập đoàn nhà họ Lục_Bạch nguyệt quang#

#Thẩm Yên vì yêu mà từ bỏ lý trí, đi ăn máng khác là Hoa Duyệt #

# Người quyền lực nhất giới hào môn vung tiền như rác chiều chuộng người đẹp#

# Tập đoàn nhà họ Lục bước chân vào giới giải trí là vì Thẩm Yên#

Toàn thân cô lạnh lẽo thấu xương.

Thẩm Yên bị người khác bôi đen, mắng mỏ, anh không chờ được mà giúp cô ấy ngay sao? Anh ấy thậm chí còn không ngần ngại để Hoa Duyệt đăng trên Weibo chính thức của, nói rằng anh ấy độc thân và chưa kết hôn.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sâu Lười
2. Chiều Hư
3. Có Người Yêu Thầm Tôi 11 Năm
4. Cuộc Hôn Nhân Không Trọn Vẹn
=====================================

Đại V thay Thẩm Yên nói, chẳng lẽ là nhờ người đi tìm anh sao?

Nếu Thẩm Yên là bạch nguyệt quang thời thơ ấu của anh, người mà Lục Tuyển muốn bảo vệ, thì cô là gì?

Cố Phán đột nhiên cảm thấy hơi khó thở.

Cô hít một hơi thật sâu, sau đó đứng dậy như không có chuyện gì xảy ra, và đi đến phòng thay đồ.



Lục Tuyển đã thay áo choàng tắm ra, tỉ mỉ cài khuy áo sơ mi trắng trên cùng, và cài gấu quần vào chiếc quần tây âu thẳng, vòng eo mảnh khảnh và đẹp đẽ, lạnh lùng và tiết chế.

Anh hơi nghiêng người, ngẫu nhiên chọn một ngăn kéo, mở ra, lấy ra một chiếc cà vạt hoa văn màu xám đậm từ những chiếc cà vạt được xếp theo màu sắc, tùy ý quàng vào cổ, sau đó lấy ra một chiếc đồng hồ từ tủ kính, trang nhã mặc nó vào.

Như thể không nhìn thấy Cố Phán đứng ở cửa phòng thay đồ, Lục Tuyển đi đến trước chiếc gương soi toàn thân, hơi nhếch quai hàm và từ từ thắt cà vạt.

Mọi hành động đều rất đẹp mắt.

Đặc biệt là những bàn tay to với các khớp rõ ràng.

Các ngón tay mảnh khảnh và trắng trẻo, trên mu bàn tay nổi rõ các đường gân.

Nó có thể dễ dàng mang lại tất cả các loại ký ức khi đầu ngón tay lướt qua làn da đêm qua.

Cố Phán không có bất kỳ suy nghĩ quyến rũ nào, và thậm chí không thể kiểm soát những suy nghĩ ngông cuồng của mình.

Cô tự hỏi đôi tay ấy đã bao giờ ôm người khác một cách mạnh mẽ nhưng nhẹ nhàng chưa.

“Nếu đóng máy xong rồi thì em ở nhà vài ngày đi.” Lục Tuyển thắt cà vạt kiểu Widsor, rồi quay sang chọn khuy tay áo.

Ngày thường Lục Tuyển thường ở biệt thự Vân Sơn, ở nhà cũ chỉ có nửa năm, nhưng hai người vẫn có mọi thứ cần thiết trong phòng thay đồ, có bốn ngăn kéo lớn cho riêng cà vạt của Lục Tuyển, còn có bốn ngăn kéo để đựng thắt lưng, chưa kể giày dép và các phụ kiện khác.

“Mẹ rất nhớ em, sau khi ăn tối với ông nội, em sẽ đón mẹ xuất viện, nếu có thời gian thì em ở lại nói chuyện với mẹ một chút.” Lục Tuyển thản nhiên nói như thể không biết chuyện đêm qua.

Nhưng có thể quên được sao?

Lông mi Cố Phán run lên, trong lòng rõ ràng là hoảng hốt, nhưng lại dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn anh, khẽ cười nói: “Còn gì nữa?”

“Còn gì nữa?” Lục Tuyển rốt cục xoay người, lười biếng nhìn cô một cái.

“Hot search của Thẩm Yên,” Cố Phán vô thức siết chặt áo ngủ, “Anh không cần giải thích sao? Bây giờ các tài khoản marketing đều đã lần lượt đăng bài rồi…”

“Giải thích cái gì?”

Lục Tuyển dường như cảm thấy buồn cười, bĩu môi, “Tôi không yêu cầu em giải thích gì lúc em qua lại với ai đó.”

“Cái gì?” Cố Phán ngơ ngác nhìn anh.

Cô luôn cho rằng Lục Tuyển không nhắc tới là vì anh không biết chuyện này, hóa ra anh đã biết từ lâu, chẳng qua là không để trong lòng mà thôi.

Giọng nói Cố Phán có chút khô khốc: “Vậy anh cũng không thể chấp nhận... Vì cứu Thẩm Yên, mà để mình trên hotsearch chứ.”

Lục Tuyển hơi khựng lại nhưng nhanh chóng với lấy áo khoác, sau đó đi ra ngoài.



“Lần trước đi lãnh chứng em cũng đã nói rồi, cuộc hôn nhân giữa chúng ta không phải là liên hôn” Cố Phán nói, “Ngay cả khi em đồng ý không cho mọi người biết chúng ta kết hôn, nhưng ít nhất vẫn phải một lòng một dạ với nhau chứ …”

“Tôi chỉ để Hoa Duyệt làm sáng tỏ thôi,” Lục Tuyển nói, ngắt lời cô ấy, giọng nói của anh bình tĩnh đến mức gần như thờ ơ, “Nếu em muốn biết thêm chuyện gì thì tự đi hỏi Giản Hành, đừng vì mấy chuyện vặt vãnh này mà cáu kỉnh.”

“Ý anh là anh muốn giải thích là V lớn kia không phải là người của anh?”

Nhưng nếu không có cái gật đầu của Lục Tuyển, ai dám bới móc chuyện của nhà họ Lục.

Cố Phán quay đầu lại, không biết cô đang tức giận hay bị uỷ khuất gì, thân thể mảnh khảnh khẽ run, hốc mắt đỏ lên, làm người ta nhịn không được muốn an ủi cô.

Quai hàm Lục Tuyển cắn chặt một chút, dừng bước chân lại: “Em đang…”

Tiếng chuông điện thoại đánh gãy anh.

Trợ lý Giản gọi.

Lục Tuyển khẽ cau mày và kết nối điện thoại.

“Anh Lục, lần này anh còn muốn rút lại hotsearch sao? Ồn ào đến mức con trai thứ hai nhà họ Cố còn gọi điện mắng chửi anh.” Trợ lý Giản dừng lại vài giây mới thận trọng nói tiếp, “Anh ấy bảo anh bỏ anh ra khỏi danh sách đen đi, và anh ấy nói rằng sẽ đích thân bàn luận về chuyện hợp đồng của phu nhân với anh.”

Lục Tuyển im lặng một lúc, sau đó đi qua Cố Phán một cách vô cảm: “Không cần phải rút lại.”

Hai người đứng sát gần nhau, mặc dù Cố Phán không nghe được cuộc gọi đầu dây bên kia nói gì, nhưng cô có thể đoán được.

Cô nhìn cửa thang máy đang từ từ đóng lại, chớp mắt thật nhanh vài cái, cố nén cảm giác chua xót đang dâng lên, quay người trở về phòng.

Điện thoại di động trên bàn trang điểm không ngừng vang lên.

Cố Phán nhấc máy, ngay khi nhìn thấy anh hai Cố Vọng gọi điện, tầm nhìn của cô đột nhiên trở nên mờ mịt, nước mắt lưng tròng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.