Editor: Hoàng Thái Tử.
Tuy rằng vừa rồi còn oán trách trong lòng, nhưng khi chính chủ bước tới, Ứng Quế Phàm không dám lớn tiếng oán giận.
Tính tình Ứng Quế Phàm kém, đây là chuyện người trong ngành nào cũng biết, nhưng cô ta không phải là kẻ ngu dốt, biết đúng mực. Cho dù trong lòng có không hài lòng với Thẩm Hiểu Hiểu thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ không ném hết mặt mũi của Hoắc Thanh Huy ở đây.
Rốt cuộc, ai mà chẳng quỳ phục dưới sức mạnh của đồng tiền.
Nhìn cái tư thế này của Hoắc Thanh Huy, hiển nhiên là đang chống lưng cho Thẩm Hiểu Hiểu.
Anh đi tới, hàn huyên hai câu với Ứng Quế Phàm và các nhà làm phim khác, mỉm cười giải thích: "Lúc nãy trên đường có chút kẹt xe nên Hiểu Hiểu mới đến muộn, xin lỗi, cô đừng trách."
Ứng Quế Phàm hoảng loạn xua tay: "Chỉ là muốn quen biết với Thẩm tiểu thư chút mà thôi, chủ tịch Hoắc trăm công nghìn việc mà lại có thể tới đây, sao tôi lại trách ngài được chứ?"
Hoắc Thanh Huy xoay người, ngoắc ngoắc ngón tay với Thẩm Hiểu Hiểu, ý bảo cô lại đây.
Biểu cảm anh nhàn nhã, nốt ruồi lệ nhỏ dưới mắt phải kia không khác gì thời anh còn niên thiếu.
Chỉ là bây giờ anh cao lớn hơn, chắc cũng do siêng năng rèn luyện, cách lớp quần áo, Thẩm Hiểu Hiểu cũng có thể tưởng tượng được thân thể được bao bọc dưới đống chất liệu may mặc này cân đối cỡ nào.
Thật sự đã không còn bộ dạng gầy yếu như thời niên thiếu nữa.
Chu Thục Sơn bên cạnh đẩy Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-diu-dang-danh-cho-em/159690/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.