Tôi cười nói,vì nghĩ rằng đã giữ lời hứa rồi thì cần phải giữ lời chứ,không Phong lại bảo mình nói chơi thì chuết
Phong mỉm cười,nhìn cái bộ dạng nửa khóc ,nửa cười của Hương là cậu đã biết tỏng rồi nhé.Hừ thích chơi Nam Phong này à,chờ đấy.
Phong cười tinh quái,trêu Hương
-Ừ,bệ hạ nói phải giữ lời đấy nhé,chính nhân quân tử mà hehe
Tôi lạnh sống lưng,cậu ta cười gì mà ghê vậy,sợ chết được.Lúc nãy tôi đã thấy mình đã nói quá lố rồi.Nhưng ngờ đâu,cậu ta nói làm tôi thấy hối hận hơn.Thôi kệ vậy,làm thì làm,sợ gì.Hừ,tôi gào thét trong lòng,ta là vua mà,sợ gì tên Phong miệng còn hôi sữa lên mặt chứ,ngươi là ai mà ta phải sợ,có phải papa ta đâu.Haha,dám trêu ta à,ngươi chưa biết hậu quả đâu con
Nghĩ đến đây là tôi đã nhảy nhảy trong bụng mà không kìm được tiếng cười khành khạch:
-Hahahahaaaaa -tôi đứng hẳn lên ghế,chống tay lên hông và cười lớn
Tất cả mọi người trong can-teen nhìn tôi với ánh mắt đe dọa.Ối,hình như tôi hơi quá rồi,tôi ngượng ngùng bỏ tay khỏi hông và nói:
-Em xin lỗi anh chị
Tôi ngồi xuống và đỏ chín mặt lên vì ngượng.Nhưng vẫn chưa xong,hai tên kia cười như điên như dại,tôi càng ngại,nhưng sao hai tên này cứ cười mãi thế nhỉ, bực mình tôi đập bàn cái bụp và hét lên
-Cười đủ chưa hả???Bạn bè thế này đây,nghỉ chơi nhá -Tôi bực quá,ngồi xuống,tôi xoa xoa cái tay đập bàn bị đau kia làm tên Phong và tên Linh càng cười lớn.Phong mãi mới ngớt cười:
-Bạn làm tôi ngạc nhiên thật đấy,đầu tiên là cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-chi-vi-em/2353485/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.