Dịch: Sói Già Đơn Độc
Nhóm dịch: Vô Sĩ
***
Sau lưng Dương Húc Minh, Ứng Tư Tuyết lúc này cũng đã chui qua được cáu cửa hang thấp bé bước ra ngoài. Nhìn khoảng không rộng lớn trống trải trước mặt, lực chú ý của nàng chẳng mấy chốc cũng bị dòng sông ngầm dưới vách núi hấp dẫn. Ứng Tư Tuyết hiếu kì hỏi: “Anh nghĩ xem liệu có một con quái vật từ thời tiền sử nào đang sống trong con sông này không? Đợi đến khi chúng ta không để ý, nó sẽ lao lên tấn công chúng ta.”
Dương Húc Minh trợn mắt: “Em bớt đọc mấy truyện như Ma Thổi Đèn đi. Nơi này tối đen như mực, lại không có thứ gì có thể ăn được, đào đâu ra quái vật thời tiền sử? Nói phát hiện hoá thách của quái vật thời tiền sử còn dễ tin hơn. Thay vì lo lắng có thứ gì dưới con sông này, anh thấy em để nên ý con đường trước mắt còn hơn.”
dương Húc Minh chiếu đèn pin hướng về con đường nhỏ phía trước, phát hiện đoạn đường này vô cùng chật hẹp, một bên là vách núi không có bất cứ thứ gì bảo hộ. Đáng sợ hơn là bởi vì trong sơn động này có những giọt nước nhỏ xuống lâu năm, khiến cho đoạn đường này vô cùng trơn tượt. Nếu như không cẩn thận trượt chân, đoán chắc tình huống sẽ không ổn chút nào. Nên dưới mặc dù không có con quái vật nào nhưng nếu ngã từ độ cao này xuống thì cũng không khác việc bị quái vật ăn thịt là mấy.
Ứng Tư Tuyết nhìn thấy con đường nguy hiển này nhưng nàng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1153230/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.