Ứng Tư Tuyết nhìn ảnh thờ, nói: "Cha chồng và ông chồng thì chết rồi.
Mặc dù mụ ta nói với hàng xóm là hai người đi nơi khác mưu sinh nhưng lại đặt ảnh thờ ở đây, đúng là đã qua đời thật.
Ảnh thờ của ông già và Ngô Lỗi có vết rách, y như bị người khác ném tới ném lui nhiều lần.
"Di ảnh của Ngô Tiểu Tùng trông rất phẳng phiu, không bị tổn hại. Có lẽ Quỷ Diện vẫn còn hận chồng và cha chồng của mình rất nhiều.
Xem ra, người thờ mấy bức ảnh này ở đây chính là Nha Bà rồi.
Dù gì đi nữa, một người là chồng, còn một người là con của bà ấy.
Nhưng dựa vào tình hình của Quỷ Diện để phòng đoán, thì Quỷ Diện hận hai kẻ đó vô cùng, thậm chí có khả năng là tận tay mụ ấy giết chết hai kẻ đó. Do đó, ắt hẳn mụ ấy rất ghét việc bày hai bức hình này ở đây.
Ấy thế mà, mụ ta chỉ ném tới ném lui hai bức ảnh này vài lần, nhưng vẫn cho phép nó nằm tại đây mà không phải hủy bỏ hai tấm hình này luôn. Từ đó, có thể chứng minh một chuyện."
Ứng Tư Tuyết vừa ngậm kẹo que, vừa nói: "Đó là giữa Nha Bà và Quỷ Diện vẫn còn một chút lòng hòa thuận.
Mặc dù mụ có chửi bà ấy, rồi ném hình đi, nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận cho bà cụ giữ lại hai bức ảnh.
Trong cái nhà này, trừ thằng con trai ruột Ngô Tiểu Tùng ra, thì Nha Bà vẫn có vị trí nhất định trong lòng Quỷ Diện.
Có lẽ trong mấy chục năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1153176/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.