Dịch: BsChien
Nhóm dịch: Vô Sĩ
- “… Anh đã nói…"
Gió đêm thổi lất phất, khiến đám cỏ lau ở công viên Đầm lầy dập dờn như những đợt sóng. Mặt nước xao động soi bóng đôi trai gái ngồi bên bờ hồ.
Bóng váy dài trắng muốt lay động trong gió, tựa như một đóa hoa trắng nổi bật trong bóng đêm đen.
Một thân ảnh nữ nhân nhỏ bé, đôi vai gầy toát lên vẻ mỹ lệ nhưng lại khiến người ta có chút cảm giác gì đó đau xót mong manh.
Cánh tay thon gầy của cô gái bị chàng trai cao lớn khôi ngô bên cạnh nắm chặt.
Rõ ràng là sự tình chưa hề phát sinh trước đó, lúc này lại đang diễn ra mồn một bên bờ hồ công viên Đầm lầy.
Dương Húc Minh ngồi đó, toàn thân cứng đờ, cảm giác cơ thể bị đông kết trong tảng băng lạnh lẽo. Thế giới trước mắt đã không còn là thôn quê hoang vắng nhà Lý Tử, mà đã đổi thành trường Đại học nơi hắn đã theo học ba năm nay.
Cô gái bên cạnh chính là Tiểu Tư đã chết thảm từ lâu, đã sớm hóa thành oán linh đi theo Dương Húc Minh trong cuốn nhật ký màu hồng phấn.
Vì cái gì.... Vì cái gì cô nàng lại đột nhiên xuất hiện? Vì cái gì Ứng Tư Tuyết không thấy đâu nữa rồi?
Dương Húc Minh cố gắng quay cần cổ cứng đờ của mình sang bên cạnh, nhìn qua Tiểu Tư, muốn muốn mở miệng nói chuyện. Nhưng thân thể hắn lại bị loại lực lượng quỷ dị nào đó đông kết, căn bản không có cách nào há mồm.
Hắn chỉ có thể cứng đờ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1153110/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.