Dịch: Tiểu Tán Tu
Nhóm dịch: Vô Sĩ
Trong bóng đêm đen kịt, những cơn gió mang theo hơi nóng đập vào mặt Dương Húc Minh và Ứng Tư Tuyết. Hai người đứng dựa lưng vào nhau, cảnh giác nhìn bóng tối xung quanh, đề phòng bị tập kích.
Trong tay Dương Húc Minh, ngọn nến đỏ vẫn im lặng cháy, điều này nói lên rằng đang có lệ quỷ ở gần đó muốn công kích họ. Ứng Tư Tuyết lẩm bẩm:
- “Liệu con chó kia…có ở dưới gầm xe không nhỉ?”
“Hư giả thế giới” toàn thân trắng bệch trực tiếp nằm trên mặt đất, quan sát tình huống dưới gầm xe. Nhưng Ứng Tư Tuyết không phát hiện gì cả.
- “Ở dưới gầm xe không có…Chẳng lẽ ở chỗ khác?” Ứng Tư Tuyết có chút hoang mang, sau đó cô vội lắc đầu.
- “Lệ quỷ động vật không thể thông minh như vậy được, nó mãi không chịu xuất hiện, có lẽ có quan hệ gì đó với quy luật mười lăm phút. Vừa rồi nó xuất hiện trên trần xe, nếu quả thật muốn công kích chúng ta, vậy nó rất dễ dàng có thể làm được.
Nhưng ngược lại, nó không có tấn công chúng ta, chẳng lẽ hành động của nó có hạn chế nào đó? Dường như cứ cách mười lắm phút nó chỉ có thể hành động một lần? Nếu đúng như vậy, thì mọi chuyện đều hợp tình hợp lý.” Ứng Tư Tuyết cắn ngón tay, bắt đầu suy luận.
- “Vậy chẳng phải anh lấy nến đỏ ra là quá lãng phí sao? Đây chính là sinh mệnh của anh đó!”
Ứng Tư Tuyết cúi đầu nhìn đồng hồ nói:
- “Cũng chưa chắc chắn, đợi thêm hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1153068/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.