Chương trước
Chương sau
Dịch giả: Lười Biếng giả
Biên: VoMenh
Thế giới này sẽ bị hủy diệt. Chẳng lẽ thế giới này... bị tiêu tùng bởi nguyên nhân nực cười như con hàng nát nói sao? Liệu một Trái đất có diện tích bề mặt hơn năm trăm mười triệu cây số vuông với bảy tỷ nhân loại sẽ toang bởi vì một nữ quỷ đẻ ra một linh hồn em bé à?
Đùa cái quái gì vậy?
Nếu như thế giới này dễ bị hủy diệt như vậy thì nó sớm đã bị hủy diệt vô số lần.
Dương Húc Minh không hề tin tưởng cái thứ quái quỷ linh hồn em bé này thật sự khủng bố như con hàng Sinh Tử Lục nói, có thể hủy diệt cả thế giới.
Vậy... Nếu đúng thật linh hồn trẻ nhỏ đúng là đang hấp thu, thôn phệ sức mạnh của Lý Tử liên tục, thì sẽ đến một lúc nào đó Lý Tử bị khô máu mà triệt để tiêu vong. Dương Húc Minh sẽ tuyệt đối không chịu đón nhận kết quả đó.
Chắc chắn không!!!
Hắn lặng người cả nửa ngày trong phòng khách, sau cùng hít một hơi rồi hỏi tiếp Sinh Tử Lục.
- “Làm sao để dẫn dụ nó hiện thân?”
Vài giây sau, Sinh Tử Lục đã đưa ra chỉ dẫn.
Biện pháp dẫn dụ nó rất đơn giản! Chú em đi mở vẫn luôn đóng im ỉm kia ra là được.
Cái linh hồn em bé này cũng không phải là lệ quỷ, ác quỷ gì đâu, mà nó là một thứ quái vật vặn vẹo biến dị. Nó lớn lên thông qua sức mạnh hấp thu chất dinh dưỡng mà thôi.
Nó đã nuốt rất nhiều máu, thịt của động vật cho đến giờ. Lúc này, nó đã lớn thành thực thể.
Mà nguồn gốc của nó là từ phôi thai con người nên cũng lấy hình dáng con người làm chủ.
Đối với kiểu linh hồn em bé vặn vẹo này thì máu, thịt của kẻ làm cha như chú em sẽ là sự cám dỗ khủng khiếp đối với nó, một hương vị đặc biệt mà nó hoàn toàn không thể kháng cự.
Chỉ cần cánh cửa phòng kia mở ra thì không ai có thể ngăn cản con quái vật này, trừ khi là bạn gái chú em trở về.
Câu trả lời này của Sinh Tử Lục làm Dương Húc Minh vô thức nhìn về phía căn phòng của Lý Tử, ngắm nghía cái cửa luôn đóng chặt kia. Hóa ra bên trong phòng Lý Tử có nuôi một con quái vật kinh khủng vậy ư? Cánh cửa đó luôn luôn đóng kín là do Lý Tử đang bảo vệ hắn chứ cô ấy không có cự tuyệt hắn? Bởi khi cánh cửa mở ra là cha con yêu nhau lắm cắn nhau đau a?
Dương Húc Minh nhớ lại kết quả lần đầu hỏi quỷ của hắn. Vào ngày hôm sau lần đó, hắn đã bước vào căn phòng ấy và đã bị Lý Tử dọa chạy té khói.
Cũng kể từ đó, Dương Húc Minh không dám mở cánh cửa phòng Lý Tử thêm một lần nào nữa.
- “Có đúng như vậy không?”
Dương Húc Minh cầm chặt bút, khuôn mạnh lạnh lùng viết tiếp lên Sinh Tử Lục.
Lý Tử không có cách nào khống chế hoàn toàn cảm xúc muốn giết chết hắn nên cô ấy mới cự tuyệt giao tiếp với hắn, cố gắng khắc chế cái cảm xúc giết đi người yêu. Thậm chí ngay cả những cái nhìn của cô nàng trước đây cũng từng khiến hắn sợ teo giờ lại khiến hắn cảm nhận thành sự ôn nhu, nhẫn nhịn của Lý Tử.
Từ trước đến nay, Dương Húc Minh đã để Lý Tử chịu nhiều ủy khuất, giờ ai có thể bảo hắn ngồi nhìn Lý Tử tiêu vong từ từ bởi cái con quái vật kia!
Nhiệm vụ: Du tạc quỷ
(*du tạc: dầu chiên)
Loại quái vật có thực thể này là loại ít gặp và cũng là loại khó xử lý nhất.
May mắn thay là nó vẫn còn non trẻ và tương đối yếu ớt, không có trưởng thành đến mức không xử lý nổi.
Nấu sôi một nồi dầu nóng rồi đem thực thể của quái vật ném vào trong chảo dầu. Dầu nóng sẽ thiêu đốt thân thể của nó và giết chết nó.
Thứ linh hồn em bé đó, thật ra dùng từ linh hồn cũng là sai, vì nó tồn tại ở dạng linh hồn nhưng bản chất không phải là một linh hồn. Nó chỉ là quái vật hình thành do hiện thực bị bóp méo, là một cỗ thi thể chắp vá biết di dộng.
Khi cỗ thi thể này bị cháy sôi, nó sẽ triệt để tan biến.
Chú em cởi bộ quần áo đầy máu me trên người ra làm mồi dụ, bản thân chú em dùng thêm mùi hương khác để che giấu mùi thân thể. Hai điều này hoàn toàn có thể đánh lừa được con quái vật kia.
Xin nhắc lại: Cái áo nhuộm đầy máu người cha chính là mồi nhử tuyệt vời nhất.
Cảnh báo hữu nghị: Nếu làm không được việc - Lập tức cầu cứu cô bạn gái uy vũ kia.
Một quái vật mà không có cả linh hồn sẽ không có chút một sự thương hại thân tình nào. Nó chắn chắn sẽ không nương tay với bất kỳ ai.
Đọc xong những lời của Sinh Tử Lục, sắc mặt Dương Húc Minh hết sức bình tĩnh.
Khi mà một người hạ được quyết tâm, hắn thường sẽ lãnh khốc hơn cả tưởng tượng của bạn.
Hắn đi ngay vào toilet, cởi bỏ bộ quần áo nhuộm đầy máu sang một bên. Mở vòi nước nóng ra, hắn cần tắm. (Độc giả không nhìn nữa, ra ngoài đi)
Dưới ánh đèn toilet, một gương mặt hư nhược tái nhợt vì mất máu nhiều hiện lên trong gương.
Ngay khi đi ra khỏi phó bản Vương gia, các vết thương trên người hắn nhanh chóng tự khép lại một cách khó hiểu, chỉ để lại mấy vết sẹo xấu xí, to đùng. Thoạt nhìn, đó giống như là bị từ mấy năm trước. Tuy nhiên việc thiếu hụt máu do chảy ra từ vết thương lại không được bổ sung trở về. May mà hắn chưa yếu đến mức phải bò về đến nhà.
Trong toilet, Dương Húc Minh mở vòi hoa sen, dòng nước ấm áp phủ xuống người hắn, rửa trôi đi những vảy ngưng kết máu. Những cái xác máu này hòa tan vào máu một ít, hình thành một bãi nước có màu đỏ nhàn nhạt.
Nhìn chăm chăm vào vách tường ốp gạch men, Dương Húc Minh cũng đăm chiêu không biết đang suy nghĩ gì.
Lần tắm rửa này tốn thời gian hơn nhiều.
Nhưng cuối cùng, Dương Húc Minh vẫn kết thúc việc này. Hắn thay quần áo sạch sẽ, lại phun lên mình rất nhiều nước hoa để che giấu đi mùi vị bản thân.
Hắn đi ra phòng bếp, bê nguyên một thùng dầu ăn đổ đầy vào chảo rồi bắt đầu đun bếp. Một chảo dầu đang thong thả tăng nhiệt độ. Chuẩn bị xong xuôi, Dương Húc Minh trở lại phòng khách. Hắn lại đẩy hết đồ vật vướng chân vướng tay đi, cởi áo khoe thân, một tấm thân tráng kiện nhưng đầy sẹo thương tích, hai tay nắm thanh Sát Phụ kiếm.
Dương Húc Minh hít một hơi thật sâu rồi đi về phía phòng của Lý Tử. Căn phòng gần đây hắn không hề dám mò vào.
Hành lang u ám bởi vài tia sáng len lỏi đâu đó, ngoài ra thì chả có gì.
Phía trong phòng, hoàn toàn yên ắng, tĩnh mịch.
Cửa phòng Lý Tử vẫn vậy, không hề có gì kỳ quái cả. Nhưng phía đằng sau cánh cửa đó không ngờ lại ẩn giấu một con quái vật đáng sợ.
Dương Húc Minh đặt tay lên nắm cửa. Hắn không chút chần chờ, xoay tay nắm đẩy cửa mở ra.
Căn phòng của Lý Tử lại hiện lên trong tầm mắt hắn. Đồ vật để bên trong phòng trông vẫn chỉnh tề, không có vết tích của con quái vật. Nhưng Dương Húc Minh cũng không dám thả lỏng, hắn từ từ lui lại, lùi về một góc khuất ánh sáng ở phòng khách.
Hai tay cầm kiếm đứng ngó về phía cửa phòng Lý Tử.
Ánh trăng thanh lạnh lẽo theo ban công chiếu vào phòng khách, chiếu vừa đúng đống quần áo đầy máu đặt ở giữa phòng. Điều này làm nổi bật đám mồi nhử và làm ẩn đi tên thợ săn núp trong bóng tối.
Dương Húc Minh chăm chú nhìn phía hành lang. Hắn lặng yên chờ đợi điều sắp xảy đến.
- ----
(Bổ sung thông tin về Du tạc quỷ: Tại Quảng Đông, quẩy có tên 油炸鬼 (Yau ja gwai, Phiên âm Hán Việt: Du tạc quỷ) có nghĩa là quỷ sứ bị rán bằng dầu - dầu thiêu quỷ. Theo truyền thuyết Trung Quốc thì cái tên này bắt nguồn từ câu chuyện Nhạc Phi bị vợ chồng Tần Cối và Vương thị hãm hại. Để nguyền rủa hai vợ chồng Tần Cối bán nước, người Hán làm một món ăn gồm hai viên bột dài giống hình người được rán trong dầu, tượng trưng cho hình tượng vợ chồng Tần Cối là hai quỷ sứ bị rán trong vạc dầu ở địa ngục.)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.