Edit: Vũ Quân 
________ 
"Em giúp chị lần này đi, hôm nay chị thật sự không đi được." 
Cuối tuần, Lý Đào Hoa ở cách vách gõ cửa nhà Quan Như, vừa vào cửa đã lôi kéo tay Quan Như bảo cô đi làm hộ mình. 
Quan Như nhíu mày không vui lắm: "Chị nhờ đồng nghiệp thay ca không được sao? Vì sao phải nhờ tôi." 
Lý Đào Hoa vỗ mu bàn tay cô: "Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, tốt xấu gì em cũng là em họ của chị mà, việc này tuy rằng không thoải mái, nhưng rửa bát một đêm là có 1000 tệ rồi, thanh toán tiền một lần, em nói có lời không?" 
Quan Như nghe đến đây, lại càng không muốn đi, cô biết rõ trên trời sẽ không tự nhiên rơi xuống một chiếc bánh có nhân: "Nào có rửa bát là có thể kiếm được 1000 tệ chứ, chị tìm người khác đi." 
"Đây không phải là do thiếu người sao, bên kia đêm nay có khách hàng lớn, muốn mở tiệc." Lý Đào Hoa thấy Quan Như không dao động, thở dài: "Em không muốn thì thôi, cơ hội này tốt như vậy..." 
"Đi." Mẹ Quan Như không biết từ khi nào xuất hiện ở phía sau Quan Như, đẩy cô một cái: "Có tiền vì sao lại không đi." 
Quan Như quay đầu thấy biểu cảm của bà, trực giác thấy không thích hợp lắm: "Mẹ, mẹ thiếu tiền sao?" 
Hai ngày trước cô vừa đưa cho bà 1000 tệ, còn lại tiền làm thêm tích cóp được đều để ở trong thẻ. 
Ánh mắt của bà lập lòe: "Tiêu hết rồi." 
Quan Như nghĩ thầm, chắc chắn là lại âm thầm cho ba cô. 
Ông vừa uống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-truyen-ngot-ngao/171170/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.