Sau một hồi tìm hiểu, An cũng biết được danh tính hai người đã gặp trước cổng. Người đàn ông lớn tuổi là Lam Minh - em trai kết nghĩa của cha Nhi lúc còn sống. Thanh niên trẻ tuổi ăn mặc bảnh bao kia là con y - Lam Hà. Đồng thời, cậu cũng biết hóa ra Nhi mang họ Hồng. Hai gia đình Hồng – Lam vốn có mối quan hệ cực kỳ thân thiết từ thời ông nội bà ngoại, kéo dài đến tận bây giờ.
Nhớ đến việc giữ bí mật chuyện điều tra, An chỉ giới thiệu qua loa mình là đồng nghiệp của Nhi, ngoài ra không tiết lộ gì thêm. Chỉ là khi cậu cất lời liền mơ hồ cảm giác được ánh mắt hình viên đạn của Hà đang nhìn mình.
Rốt cuộc cậu đã nói điều gì lỡ lời khiến cậu ta phật lòng vậy kìa?
Chú Minh nhìn An, ánh mắt chứa đựng tia dò hỏi: “Chẳng mấy khi thấy Nhi đưa đồng nghiệp về nhà. Hai đứa...”
“Chỉ là đồng nghiệp thôi chú!”
Nhi cướp lời, từ phía dưới bếp bưng mâm đồ cúng đặt trên bàn thờ, khẽ lườm cậu.
An đón lấy ánh nhìn như phát ra năm chữ “nhớ giữ mồm giữ miệng” của cô, đuôi mắt cong lên hình trăng khuyết, cười cười:
“Dạ đúng, tụi con chỉ là đồng nghiệp thôi.”
Cô Cầm chứng kiến màn đối đáp, mỉm cười không nói gì. Chợt chú Minh đứng dậy, tiến về phía bàn thờ thắp ba nén nhang, sau đó nhét dưới bát hương đồng một phong bì đỏ, giọng thoải mái như người nhà: “Hai cha con em hôm nay đi vội, không kịp chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-su-tru-ta/2706038/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.