"Đing ling... Đing ling..."
Tiếng chuông điện thoại của tôi vang lên lúc sáng sớm.
Ngày trước, mỗi sáng anh đều sẽ gọi điện cho tôi, chúc tôi có một ngày tốt lành...
Sẽ là anh sao?
Tôi bật cười với suy nghĩ ngu ngốc của mình, thầm lắc đầu chối bỏ ý tưởng kì quái ấy.
Màn hình hiển thị cái tên "Phong".
Phong?
Là thằng bạn thân chí cốt của tôi thời đại học, sau đó nó xuất ngoại, nên chúng tôi cũng không còn nói chuyện nữa.
Kể ra thì cũng đã lâu lắm rồi từ lần cuối tôi gặp nó.
- A lô?
- Hello my dear! Dạo này sống thế nào hả bảo bối?
Lâu lắm mới nghe lại cái danh từ này, tôi sởn hết cả da gà.
- Làm gì mà Phong đại nhân lại đột nhiên nhớ tới tiểu nữ thế này a?
- Chê phiền?
- Ai ai, tiểu nữ đây là thụ sủng nhược kinh a~
- Lần này tao nói chính sự!
- Ừm, sao?
- Tao sắp về nước!
- Ừm,... Hả? Mày nói lại xem nào?
- Tao bảo tao sắp về nước!
- Về làm gì?
- Về thì về thôi chứ làm gì, cũng không thể ở quốc ngoại mãi được.
- Có kế hoạch cụ thể gì chưa?
- Còn có thể làm gì nữa, bố mẹ tao muốn tao về quản công ty a. Cũng thuận tiện đem về cho họ đứa con dâu nữa, ha ha.
Tôi giật mình:
- Mày có bạn gái từ bao giờ thế?
- Về nước tìm thôi chứ biết sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-quen-voi-nhung-ngay-khong-anh/2855004/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.