"Mình chia tay đi..."
- Không!!! - Mở choàng mắt ra, tôi thở hổn hển, lại là giấc mơ ấy, nó vẫn luôn cứ bám riết lấy tôi. Đặt tay lên ngực, trái tim đập những nhịp gấp gáp như muốn phá tan lồng ngực để thoát ra ngoài.
Nếu không phải là nó vẫn đang đập, tôi còn tưởng là trái tim tôi đã bị anh ấy lấy đi mất rồi...
Vì tôi cảm thấy trống rỗng lắm.
Trống rỗng như thiếu mất đi thứ gì.
Trống rỗng như có một lỗ hổng thật lớn ở chính giũa trái tim tôi.
Điều đó khiến tôi không thể thở nổi.
Toàn thân tôi ướt đẫm mồ hôi như vừa được vớt lên từ biển, tay chân rã rời như không còn là của chính mình, đầu óc trì trệ và mệt nhoài, tôi thậm chí còn không muốn động đậy.
Trời đã chuyển tối lắm rồi...
Ngay cả một chút ánh sáng trắng xám leo lắt cũng không còn nữa.
Các gian nhà xung quanh cũng đều đã tắt đèn hết cả.
Cả căn phòng tối om om, ngay cả khi mắt tôi đã dần thích ứng được với bóng tối, tôi chỉ lờ mờ thấy được các ngón tay mình.
Hình như tôi đã ngủ từ lúc về đến nhà đến giờ thì phải, tôi thậm chí còn chưa tẩy trang. Da mặt thấy khó chịu quá...
Nếu anh còn ở đây, chắc hẳn anh ấy sẽ không để tôi cứ như vậy mà ngủ. Anh ấy nhất định sẽ đánh thức tôi dậy và nhắc nhở tôi phải tẩy trang trước khi đi ngủ, nếu không thì sẽ hỏng da mặt mất. Hoặc nếu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-quen-voi-nhung-ngay-khong-anh/2855001/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.