Lại về sau, tôi biết thêm một số chuyện.
Lúc trước tôi không có dấu hiệu báo trước nào liền tỏ tình, Nhan Diệc Thần cả đêm mất ngủ.
Cái này là bạn cùng phòng anh nói cho tôi biết.
Ba nam sinh vây quanh tôi bô bô nói: "Ngày đó còn tưởng rằng trong nhà Nhan Diệc Thần có chuyện, kết quả về sau biết hai người ở cùng nhau. Chúng tôi đánh cược, hai người các cậu sớm muộn sẽ chia tay. Bởi vì hai người lúc đó, căn bản không hề quen biết! Nhưng mà, ngày cậu và cậu ấy chia tay, lần đầu tiên Nhan Diệc Thần cả đêm không về ngủ."
"Cậu đoán cậu ấy đi đâu?" Một người bạn cùng phòng hỏi tôi.
"Đi đâu?" Tôi không biết.
"Ngồi dưới lầu ký túc xá của cậu cả đêm." Cậu ta nói tiếp, "Sáng sớm hôm sau tôi đi chạy bộ, lúc ngang qua ký túc xá của cậu, thoáng nhìn thấy cậy ấy đang ngồi ở ven đường, cái dáng vẻ đó đừng nói có bao nhiêu cô đơn..."
Tôi chỉ cảm thấy mình mắc nợ anh quá nhiều, co cẳng chạy tới phòng thí nghiệm tìm anh.
Anh đang mặc áo khoác trắng, cầm sổ ghi chép nhiệt độ của nước nóng. Thấy tôi tới, đột nhiên nở nụ cười.
Nhưng tôi nhìn thấy anh cười, bỗng dưng òa khóc.
Nhan Diệc Thần vội vàng bước lên phía trước lau nước mắt cho tôi, hỏi: "Em sao thế? Chỗ nào không thoải mái?"
Tôi dùng sức lắc đầu, nhào vào trong ngực anh, liên tục lặp lại: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi..."
Nhan Diệc Thần chưa từng mở lòng với tôi như ngày đó, tôi trước nay cũng không biết nam sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-doan-van/4055877/quyen-3-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.