Sau khi thật sự ở bên nhau, anh vẫn như cũ bận rộn liên tục không nghỉ ngày đêm. Tôi cũng dưới sức mạnh của tình yêu, bắt đầu học tập.
Lúc tự học tôi có đi nhà vệ sinh một chuyến, đang rửa tay gặp phải nữ sinh đến cọ lớp bữa trước.
Bầu không khí có chút xấu hổ.
Không đợi tôi nghĩ kỹ rốt cuộc có nên chào hỏi không, cậu ta liền mở miệng, "Thật hâm mộ cậu có bạn trai lãng mạn còn dụng tâm như vậy."
"Lãng mạn? Dụng tâm?" Nhan Diệc Thần trong miệng cậu ta, và Nhan Diệc Thần trong ấn tượng của tôi không cách nào trùng hợp.
Cậu ta cười cười, "Cậu biết tinh chế than hoạt tính cần thời gian bao lâu không, hơn nửa tháng, cậu ấy mỗi ngày đều nhìn tiến độ phản ứng rất nhiều lần, sợ không kịp tặng sinh nhật cậu."
Tôi có chút sững sờ, nghe cậu ta nói tiếp: "Cậu biết vì sao cậu ấy tặng cậu than hoạt tính không?"
"Vì sao?"
"Vậy cậu nên đi hỏi cậu ấy." Cậu ta mỉm cười rời đi.
Tôi xông về phòng tự học, kéo anh vào góc hành lang hỏi: "Nhan Diệc Thần, anh có thể nói cho em không, lúc ấy anh đưa em ống than hoạt tính kia là có ý gì?"
Anh trầm mặc một lúc, sau đó nói: "Phản ứng thời gian dài, độ tinh khiết cao, giá thị trường ngang với hoàng kim, một vạn năm cũng không biến chất."
Tôi đột nhiên nhịn không được, hốc mắt ẩm ướt.
Học tra và học bá ở cùng nhau, chỉ sợ chênh lệch không chỉ chín quẹo mười tám rẽ. Thì ra anh đang nói, tình cảm của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-doan-van/4055876/quyen-3-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.