Đống linh kiện này không chỉ thật nhiều, mà chủng loại còn phong phú đa dạng, nhưng nếu như tùy ý để sáu triệu âu địch linh kiện như một đống rác, Trần Mộ hết sức không cam lòng, trong lòng hắn không khỏi tính toán làm sao tận dụng bọn nó cho tốt nhất.
Vì vậy. Trần Mộ liền ngồi ở trong đống sáu triệu âu địch linh kiện này, cau mày vắt óc suy nghĩ.
…………
- Đại ca, chúng ta đã hoàn thành tập kết.
Y Tùng cẩn trọng báo cáo cho Văn tá Phu.
- Ừ. Làm tốt lắm.
Văn tá Phu mặt trầm như nước, nhìn không ra vui buồn. Đột nhiên nói:
- Kiều gia có động tĩnh gì không?
- Bọn họ tăng mạnh đề phòng, động tĩnh khác tạm thời không thấy.
Y Tùng trả lời.
- Tuyết tia trùng tạp tu đoàn đã xuất phát rồi sao?
- Báo cáo đại ca, bọn họ quả thực đã xuất phát ba ngày. Hiện tại đã rời khỏi tư khách nhĩ địa khu, nếu như chúng ta hiện tại phát động tiến công. Bọn họ chắc chắn quay về không kịp, bất quá, nếu như cẩn thận. Chúng ta tốt nhất có thể đợi thêm hai ba ngày.
Y Tùng cẩn thận nói.
- Ừ, chúng ta không vội. Như vậy đợi ba ngày nữa.
Gương mắt Văn tá Phu âm trầm chợt trở nên dữ tợn:
- Chúng ta lần này nhất định phải tiêu diệt đám người trong sơn cốc kia, nếu không bọn họ chắc chắn trở thành hoạ lớn trong tâm chúng ta! Chúng ta trước dùng nó khai đao. Sau đó thuận thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-do/2204342/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.