Bá Vương thương, thanh hung binh có một không hai tràn đầy huyết quang và khí tàn bạo này một khi xuất hiện, lập tức gây ra sự rung động của toàn bộ không gian.
Đặc biệt là huyết quang nồng đậm tới cực hạn, giống như một thực thể, khiến trong lòng người ta sinh ra hàn ý vô cùng.
Hai hàng lông mày của Uông Kiệt hơi nhảy dựng lên, khi các vị rèn đại sư mở tiệc chiêu đãi Doanh Thừa Phong, Thánh Binh mà các vị đại sư trẻ nhất đương đại lấy ra chính là một thanh trường kiếm tràn đầy hàn ý nghiêm khắc.
Hàn ý nồng đậm mà thanh trường kiếm phóng ra, ngay cả Uông Kiệt là bậc đại công tước trình độ cao có sở trường về chiến đấu cũng cảm nhận được từng trận sởn tóc gáy.
Lúc đó, Uông Kiệt chỉ biết Doanh đại sư có thực tài.
Hơn nữa, y vẫn cho là, chỉ có thanh trường kiếm kia, mới là Thánh Binh ẩn giấu trong tay Doanh Thừa Phong.
Nhưng, bây giờ khi đang nhìn thấy mảnh huyết quang này, bản thân Uông Kiệt lại lần nữa cảnh giác.
Tuy tồn tại trong mảnh huyết quang này không có uy áp mãnh liệt như Hàn Băng trường kiếm, nhưng, cảm áp bức cảm mà nó gây ra đối với những người khác lại chỉ có hơn chứ không có kém.
Một người trong hoàn cảnh giá lạnh đông cứng tuy rằng gian nan, nhưng ít nhất còn có thể chịu được. Nhưng, nếu vứt một người vào trong biển máu tràn đầy những bộ xương khô, như vậy người này tám chín phần sẽ bị doạ đến nỗi phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2077205/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.