Vàohôm sau, dưới sự dẫn đường của Đồ Kiến Vĩ, đám người Doanh Thừa Phong, Văn Tinhvà Bá Vương cùng đi tới một sơn cốc thật lớn.
Doanh Thừa Phong cũng không xa lạ gì đối với nơi đây.
Bởi vì lúc hắn và Bá Vương rời đi kỵ sĩ luyện ngục chính là xuất hiện từ trongsơn cốc này.
Nơi này không chỉ là truyền tống trận giữa Quang Minh thánh giáo và kỵ sĩ luyệnngục, mà còn là nơi quyết đấu của các kỵ sĩ.
Bốn vách tường thung lũng đều đã trải qua tế luyện đặc thù. Đừng nói là Kỵ SĩTrưởng, cho dù là kỵ sĩ Vương Cấp tiến hành cuộc chiến sống còn ở trong này,thì cũng không thể gây thương tổn cho vách tường.
Không những thế, xung quanh thung lũng còn có một màn hào quang cực lớn, có thểngăn cản nguồn lực lượng quá mức cường đại phóng ra ngoài sơn cốc.
Bá Vương nhìn thung lũng này, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Người ở đây không có ý tốt.
Đồ Kiến Vĩ và Văn Tinh đều ngẩn ra. Bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về phía BáVương.
Doanh Thừa Phong ho nhẹ một tiếng, nói:
- Bá Vương, chớ nói lung tung.
Dù sao nơi này cũng là Quang Minh thánh giáo, Đồ Kiến Vĩ và Văn Tinh cũng làmột thánh viên trong Thánh giáo. Nếu những lời chửi bới Thánh giáo truyền rangoài, ít hay nhiều cũng đều mang đến phiền toái.
Bá Vương lập tức đứng thẳng, không hé miệng nói nửa lời.
Văn Tinh nhíu mày, nói:
- Bá Vương tiền bối, xin hỏi người ở đây không có ý tốt là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2077084/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.