🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nửacanh giờ sau, chuyện Doanh Thừa Phong rèn ra linh giáp Tử Kim Cấp đã truyềnkhắp cả tông môn.

Vô luận là các vị thái thượng trưởng lão tôn quý, hay là các đệ tử chưa chínhthức bái sư nhập môn đều lâm vào tình trạng hoan hô nhảy nhót không ngừng.

Tử Kim Cảnh, đối với bất cứ ai ở Khí Đạo tông đều là một độ cao khó có thể chạmtới. Cho dù là linh khí Tử Kim Cấp cũng giống như thế.

Trước đó, trong tông môn không có người có thể thăng tiến lên Tử Kim Cảnh, cũngkhông có ai có thể rèn ra linh khí Tử Kim cấp.

Nhưng, từ sau khi Doanh Thừa Phong bái nhập tông môn, mọi chuyện lại khác.

Nam tử trẻ tuổi này không chỉ tấn thăng đến Hoàng Kim Cảnh đỉnh cao chỉ trongmấy năm ngắn ngủi, hơn nữa vào lúc này có vượt cấp rèn tạo ra được linh khí TửKim cấp.

Tuy nói từng Linh Sư đều có được một phương diện mà mình am hiểu, nhưng, cũngchỉ có thể luyện chế ra vật phẩm phù hợp hoặc là thấp hơn so với cấp bậc củamình mà thôi.

Một vị thợ rèn sư, linh khí được rèn tạo nên, trên cơ bản đều phải thấp hơn sovới tu vi của mình một bậc.

Nếu như vận khí đủ tốt, cùng với việc bỏ ra đầy đủ tâm huyết và nghị lực mới cóthể rèn ra linh khí cùng cấp với mình. Nhưng muốn vượt xa người thường, rèn ralinh khí còn cao hơn so với cấp bậc của mình, thì đó chính là một trong số vạnngười.

Trong lịch sử mấy trăm năm của Khí Đạo tông, ví dụ như vậy có thể đếm được trênđầu ngón tay, hơn nữa phần lớn đều phát sinh ở trên người Linh Sư Hắc ThiếtCảnh hoặc là Thanh Đồng Cảnh. Về phần Bạch Ngân Cảnh thì không hề có ví dụ,càng không cần phải nói tới Linh Sư Hoàng Kim Cảnh.

Bởi vì Linh Sư có tu vi càng cao, và chênh lệch giữa một bậc cũng sẽ càng lớn,muốn vượt cấp rèn ra linh khí là việc không thể nào.

Cho nên, Doanh Thừa Phong có thể từ Hoàng Kim Cảnh mà rèn ra linh khí Tử KimCảnh, đây tuyệt đối là việc hiếm thấy, cũng là việc đáng để cả môn phái mở tiệcăn mừng.

Doanh Thừa Phong thật vất vẻ mới thoát khỏi giằng co của mọi người, trở lạitrong phòng của mình.

Phương Phù và Phong Huống cảm thấy cực kỳ hứng thú đối với dị tượng thiên địamà hắn đưa tới, cũng từng nhiều lần truy vấn, nhưng vấn đề là, ngay cả DoanhThừa Phong cũng không biết có chuyện gì xảy ra, thì làm sao có thể giải thíchcho bọn họ nghe được chứ?

Về tới trong phòng, Doanh Thừa Phong thở dài một hơi, lấy linh giáp mình mớirèn được ra.

Đây là một linh giáp được tạo thành bởi vô số tài liệu quý báu, thế nhưng, tàiliệu quý trọng cũng không phải do hắn lấy từ trong Khí Đạo tông ra.

Ngày xưa lúc ở bên trong chiến trường Cổ, hắn từng đánh chết hai vị cường nhânTử Kim Cảnh, ở trên người của bọn họ tìm được rất nhiều tài liệu trân quý khógặp. Lúc này hắn không những dùng đến những tài liệu này, hơn nữa còn được vàomột đoàn Mê Hoặc Chi Băng.

Loại băng này có thể nói là một kỳ trân có một không hai, chính là bảo vật hắnngưng tụ được trong Huyễn cảnh vô biên.

Dựa theo thuyết pháp của Đan Lô Khí Linh, nếu mang loại băng đoàn này đến trongThánh Vực, tuyệt đối có thể đổi đến một số lượng lớn vật tư. Thứ này quả thâtchính là mạnh hơn so với đồng tiền rất nhiều.

Nhưng thời điểm Doanh Thừa Phong rèn nên linh giáo, vẫn là đạo nghĩa không chùnbước mà đưa vật ấy vào bên trong.

Lúc này nhẹ nhàng vuốt ve linh giáp, cảm thụ được linh văn thần bí được khắc rõphía trên, cùng vố sức lực kỳ dị tràn ngập ở bên trên linh giáp, khóe miệng củahắn không kìm nổi liền toát ra ý cười vui mừng.

Bỏ ra công sức lớn như vậy, rốt cục đã rèn thành công vật ấy.

Cởi quần áo ra, Doanh Thừa Phong mặc linh giáp vào trên người.

Chân khí ùn ùn tiến vào trong linh giáp. Ngay sau đó, bộ linh giáp này lập tứcbắt đầu trở nên mềm mại và nhẹ tênh.

Thời gian dần qua, linh giáp trên người Doanh Thừa Phong càng ngày càng nhỏ,càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng biến thành một tờ giấy mỏng kề sát phía trênthân thể của hắn.

Đây là tác dụng kỳ diệu lớn nhất của linh khí Tử Kim cấp. có thể bám trên dacon người, không chỉ giúp cường nhân nhân loại gia tăng năng lực phòng ngực, màcòn có được tác dụng che giấu rất tốt.

Khẽ cử động tay chân và khớp xương, Doanh Thừa Phong cảm thấy vô cùng vui vẻ,bộ áo giáp này mặc trên người cực kỳ vừa người, căn bản cũng không tạo nên ảnhhưởng đối với hành động của hắn.

Thế nhưng, đây hết thảy đều là bình thường. Hắn bỏ ra tâm sức lớn như vậy đểrèn nên cái áo giáp này, nếu vẫn không thể khiến hắn cảm thấy mỹ mãn thì cũngthật sự là quá thất bại.

Tâm niệm khẽ chuyển, một chút chân khí được đưa vào trong linh giáp.

Lập tức linh giáp bắt đầu phát sinh biến hóa cực lớn.

Hắn có thể cảm ứng được rõ ràng sức lực cường đại cuồn cuộn dâng lên không dứttừ dưới chân. Những sức lực này bám vào phía trên linh giáp, kết thành một đámlớn như một cục sắt ở mặt ngoài của linh giáp.

Khác với Thổ khải giáp trên người Kim Cương Vương chính là, phía trên cục sắtnày còn có thêm từng cây gai sắt bén nhọn.

Gai sắt này lóe ra hàn quang hên nhánh, làm cho người ta sinh ra chờ mong.

Thổ khải giáp trên người Kim Cương Vương có lực phòng ngự không gì so sánh nổi,thế mạnh của lực phòng ngự này hiếm thấy, Doanh Thừa Phong, Trí Linh và Đan LôKhí Linh vắt hết óc nhưng cũng không thể hoàn toàn phục chế được. Nhưng bọn họlinh hoạt vận dụng, sửa chữa một chút sức lực bí văn ở bên trên, vì thế áo giápnày vốn đã có được sức lực phòng ngự hùng mạnh, hiện giờ lại có thêm năng lựcphản kích cực kỳ dũng mãnh.

Thế nhưng, những biến hóa này chỉ là thay đổi bên ngoài áo giáp mà thôi.

Lúc cục sắt này hình thành, một hàn ý lạnh thấu xương lập tức ngập tràn.

Luồng sức lực này tràn ngập bên trong gian phòng, khiến nhiệt độ trong phòngchỉ trong nửa khắc liền giảm xuống rất nhiều. Nhưng dưới sự khống chế chuẩn xáccủa Doanh Thừa Phong, hoặc có thể nói là Trí Linh, nhiệt độ này cũng không hềtràn ra bên ngoài.

Ánh mắt của Doanh Thừa Phong sáng ngời, một luồng sức lực tinh thần được phânra, chậm rãi chảy vào trong đồ trang sức.

Ngay sau đó, đồ trang sức cũng phóng xuất ra một tia sức lực quỷ dị.

Đây là một loại lực mê hoặc, là một loại sức lực tinh thần được sinh ra sau khiDoanh Thừa Phong sức lực thủ hộ Huyễn cảnh vô biên.

Lúc luồng sức lực này vận chuyển, có thể hóa thành một huyễn cảnh “Chân thật” ởtrong một khu vực.

Cho dù là cường nhân có tu vi rất cao so với Doanh Thừa Phong, ở bên trong ảocảnh này cũng đừng mơ có thể phân biệt ra được.

Mà lúc này, lúc sức lực do đồ trang sức phóng thích ra đi tới quanh thân thểDoanh Thừa Phong, lập tức lóe lên từng vòng năng lượng dao động mà mắt thườngcó thể thấy, ở bên trong chút dao động này, từng khỏa băng màu trắng bỗng dưngxuất hiện trong hư không, mỗi một khỏa băng đều kết đầy trái cây màu trắng.Trong nháy mắt, trong phòng cũng đã biến thành một phòng cây Hải.

Nếu không phải do không gian cực hạn, thì cây Hải này thậm chí còn có thể phủkín toàn bộ cả thế giới.

Chân khí tụ lại, đánh ra một quyền, hung hăng đánh vào trên cây băng màu trắng.

- Ầm….

Sau tiếng nổ mạnh, cây băng này không ngờ lại không hề vỡ tan, cũng không bị bẻgãy, sau khi bọn chúng bị lay động vào cái liền đứng thẳng trước mặt Doanh ThừaPhong.

Trong đôi mắt hiện lên một tia vui mừng ngạc nhiên, Doanh Thừa Phong có thể cảmnhận được cây băng này rất hùng mạnh.

Trước kia lúc hắn đang thi triển Huyễn cảnh, tuy rằng cũng có thể mê hoặc đốithủ, Nhưng Huyễn cảnh này không thể chịu nổi một kích, căn bản là không thểngăn cản kẻ thù. Nếu gặp phải địch nhân một hơi kích ra hơn ba trăm trượng, vậythì Huyễn cảnh của hắn cũng sẽ mất đi hiệu lực.

Nhưng từ giờ sẽ không còn giống như lúc trước nữa, để linh giáp và đồ trang sứcphối hợp, sau khi hai luồng sức lực cùng kích phát liền tạo thành Huyễn cảnhmang uy năng không gì có thể tin nổi.

Hắn dùng toàn lực đánh ra một kích cũng không thể phá hủy cây băng, như vậy thìsau khi toàn bộ không gian ba trăm trượng bị cây băng bao bọc, ngay cả cườngnhân Tử Kim Cảnh sợ là cũng không thể dễ dàng thoát thân.

Đột nhiên, chân mày của Doanh Thừa Phong khẽ nhúc nhích, hắn vung tay lên, câybăng cả phòng lập tức biến mất.

Tuy rằng hàn khí trong phòng vẫn như trước, nhưng đã không có đủ loại ảo giácnữa.

- Ai?
Doanh Thừa Phong lớn tiếng quát.

Ngay vừa rồi hắn cảm ứng được một tia sức lực quỷ dị đang tiến hành rình. Tiasức lực này vô cùng cường đại, ngay cả hắn cũng có được cảm giác khó có thể nắmlấy.

- Ha ha, Thừa Phong, phản ứng thật không tồi.

Một thanh âm quen thuốc từ trong hư không truyền đến.

Trong lòng của Doanh Thừa Phong buông lỏng, vội vàng nói:
- Võ lão, lão nhân gia ngài đã trở lại rồi.

Bóng người đột nhiên chợt lóe, Lão lào đã thần kỳ hiện ra trong phòng.

Lúc này cửa sổ trong phòng đóng chặt, chưa từng có dấu hiệu từng được mở ra,nhưng Võ lão cứ như vậy mà xuất hiện, liền khiến hắn giống như vốn đã có mặt ởtrong phòng.

- Ha ha, Thừa Phong, lão già ta mới ra ngoài một vòng mà ngươi lại tạo thêmchuyện thị phi.
Võ lão khẽ vuốt râu dài, cưng chiều nói.

Doanh Thừa Phong gãi gãi đầu, dở khóc dở cười mà nói:
- Võ lão, ngài nghe ai nói láo vậy? Vãn bối ở mãi trong Khí Đạo tông, chưa từngrời khỏi đay nửa bước.

Võ lão nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Lão phu cũng không nghe người ta kể lại, mà là tận mắt nhìn thấy.

- Tận mắt thấy sao?
Doanh Thừa Phong khẽ giật mình, nhướn mày nói:
- Dị tượng thiên địa sao?

Có thể làm cho lão nhân gia này tận mắt nhìn thấy, và cố ý nói tới sợ là cũng chỉcó chuyện này.

Quả nhiên, Võ lão chậm rãi gật đầu, nói:
- Cuối cùng là ngươi đã rèn nên vật gì, làm sao lại kéo tới cả dị tượng thiênđịa vậy chứ?

Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng vỗ lên thân thể của chính mình một cái, tâm niệm khẽđộng, linh giáp lập tức hiện hình.

- Võ lão, đệ tử rèn ra chính là vật này.

Võ lão đưa tay tiếp nhận, cẩn thận quan sát.

Phương Phù là cao thủ hùng mạnh nhất trong Khí Đạo tông, nhưng hắn chỉ là mộtHoàng Kim Cảnh mà thôi. Tuy rằng Khí Đạo tông đã thành lập mấy trăm năm, mỗi mộtthời đại đều có cường nhân Hoàng Kim Cảnh, nhưng dù sao cũng thiếu cường nhânTử Kim Cảnh. Cho nên, cũng không biết được nhiều lắm về một ít bí ẩn.

Mà Võ lão lại không còn như trước nữa, hắn ở trong Thánh Đường Linh Đạo đợinhiều năm như vậy, lúc này đã thăng tiến lên tước vị, lại đi tới một Thánh Vựckhác tu hành mấy tháng, vậy nên kiến thức uyên bác hơn so với người thường rấtnhiều.

Cho nên, hắn hiểu được Doanh Thừa Phong đã làm ra một chuyện không thể tin nổiđến mức nào.

Đánh giá một lúc lâu, Võ lão than nhẹ một tiếng, không hiểu nói:
- Kỳ quái, mặc dù linh giáp này là Tử Kim cấp, nhưng làm sao có thể đưa tới dịtượng thiên địa được chứ?
Hắn dừng một chút, nói:
- Cuối cùng là ngươi đã bỏ vào bên trong cái gì, làm sao lại lạnh lẽo như thếchứ?

Doanh Thừa Phong cười ha hả, nói:
- Võ lão, ánh mắt của ngài thật sự là tốt.
Hắn mở túi không gian ra, từ bên trong lấy ra một băng đoàn lớn chừng quả đấm,nói:
- Vãn bối đưa vật này vào trong lò rèn, kính xin ngài giám định và thưởng thức.

Võ lão quan sát thật cẩn thận, một lúc lâu sau, hắn nhíu mày kinh ngạc hỏi:
- Vật này là thứ gì?

Doanh Thừa Phong khẽ giật mình, nói:
- Ngài không biết sao?

- Lão phu chưa từng thấy qua vật này, tất nhiên là không biết.
Võ lão tức giận:
- Thiên hạ to lớn, vật kỳ diệu nhiều không đếm xuể, làm sao có người có thểbiết hết toàn bộ chứ?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.