🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ánhmắt của Doanh Thừa Phong liếc nhìn lò rèn bị vỡ vụn một chút, hắn cũng không hềdừng lại liền thu trở về.

Tuy rằng vật ấy quý báu, nhưng trong mắt nhân vật như hắn cũng chỉ là thứ bìnhthường. Hơn nữa lúc này hắn còn nhớ linh giáp trong tay này vẫn chưa hoàn thànhxong.

Cổ tay khẽ chuyển, Minh Linh châm đã xuất hiện trong tay.

Tuy rằng không phải là lần đầu tiên khắc chữ hoa văn vào đồ văn, hơn nữa toànbộ bức đồ án linh văn cũng đã hiểu rõ ràng, nhưng một khắc hạ châm, trong lònghắn vẫn khẽ run rẩy một chút.

Bởi vì một bức hoa văn này cũng không đơn giản.

Đây cũng không phải là đồ án Doanh Thừa Phong tìm thấy trong Khí Đạo Tông haylà Thánh Đường Linh Đạo, mà đồ vật này là do hắn lừa gạt được từ chỗ của Đan LôKhí Linh.

Không những thế, bộ đồ án này còn được Trí Linh cải tiến, hấp thu toàn bộ nănglực hấp thu đại địa chi lực của Kim Cương Vương vào trong đó.

Đương nhiên, bất kể là Trí Linh hay là Đan Lô Khí Linh đều không thể phục chếhoàn mỹ loại sức mạnh này, chỉ có thể đủ để tiến hành một chút bắt chước đơngiản mà thôi. Nhưng cho dù như thế cũng đã khiến uy năng của bộ linh văn đồ ánnày tăng lên rất nhiều.

Thế nhưng, linh văn càng có sức lực hùng mạnh thì đồ án cũng càng thêm phứctạp.

Cái này là do Đan Lô Khí Linh đề xuất, hơn nữa linh văn đồ án được miêu tả lạituyệt đối là thứ phức tạp nhất mà Doanh Thừa Phong đã từng gặp.

Tuy rằng trước đây hắn đã thí luyện hai lần, nhưng lúc thật sự động thủ lại vẫncó chút khẩn trương.

May là Trí Linh trong đầu vẫn có được sức lực như trước kia, dưới sự khống chếcủa nó, đường linh văn kia không hề có chút lệch lạc, tổng thể bố cục lại đạtđến một loại nghệ thuật rất cao.

Suốt ba canh giờ, chân khí trong cơ thể Doanh Thừa Phong giống như mặt nước.

Nếu không phải tu vi chân khí hiện giờ của hắn đã đạt tới Hoàng Kim Cảnh đỉnhcao, không thì có thế nào cũng không thể chống đỡ được.

Rốt cục, trên Minh Linh châm hiện ra một tia hào quanh xinh đẹp. Đây là mộtbước cuối cùng, sau khi kết thúc một bước này, bức đồ án hoàn chỉnh lập tứcđược trải rộng một cách hoàn mỹ phía trên linh giáp.

- Bá…

Trên linh giáp vang lên một thanh âm kỳ dị, sau khi tất cả chữ linh văn đượckhắc vào đồ vật xong, bộ dáng này của linh giáp lập tức bắt đầu thu hút sức lựcthần bí nào đó trong thiên địa, và bắt đầu phát sinh dị biến.

Ánh sáng lốm đa lốm đốm từ từ hiện lên chung quanh. Bên trong những điểm sángnày ẩn chứa sức lực khó có thể tưởng tượng.

Chúng nó hoặc là ngưng thực rất nặng, hoặc là loang loáng như nước và phóngthích ra hàn ý nồng đậm. Sau khi những điểm sáng này hiện ra từ trong hư không,lập tức bắt đầu phiêu đãng xung quanh linh giáp.

- Bá bá bá….

Thanh âm kì lạ kia dần dần rõ nét, và hóa thành từng hiện tượng lạ bày ra trướcmắt Doanh Thừa Phong.

Mà hắn lại không hề biết, lúc này bên trong Khí Đạo Tông đã không còn bình tĩnhnữa.

Trên không của phòng rèn, đột nhiên xuất hiện một cột sáng cự đại, trụ quangnày như là từ trên trời giáng xuống và kéo dài tới chân trời, cho dù là ngườicó nhãn lực cũng đừng mơ có thể nhìn thấy điểm cuối của cột sáng.

Đồng thời, vô số tinh quang tràn ngập xuống nước, bọn chúng bắt đầu lắc lưphiêu dật xung quanh cột sáng, giống như nhiều đóa hoa lay động trong gió, tạothành một cảnh đẹp khôn cùng.

Người thứ nhất nhìn thấy một màn như vậy liền cao giọng la lên. Chỉ trongkhoảng nửa khắc, tất cả mọi người trong tông môn đều đi ra. Bọn họ tròn mắt líulưỡi nhìn một cảnh tượng này, thậm chí có người còn quỳ xuống tại chỗ, dập đầuquỳ lạy với phương hướng truyền tới kỳ quan xinh đẹp này, và mang theo dáng vẻcung kính cầu nguyện.

Phương Phù, Phong Huống và các đại lão trong Khí Đạo Tông đã sớm hội tụ đầy đủ.

Chỉ có điều, ánh mắt bọn họ nhìn về phía trụ quang này đều có chút khác biệt.

- Hàn sư đệ, đây là do Thừa Phong dẫn đến sao?
Phong Huống nghiêm nghị hỏi.

Hàn trưởng lão cười khổ nói:
- Phong sư huynh, tiểu đệ chỉ biết Doanh trưởng lão đang sử dụng gian phòng rènnày.

Mặc dù hắn không dám khẳng định, nhưng tất cả mọi người đều hiểu được ngụ ý củahắn. Nếu bên trong gian phòng này chỉ có một mình Doanh Thừa Phong, như vậyngười có thể tạo ra dị tượng bực này hiển nhiên cũng chỉ có một mình Doanh ThừaPhong mà thôi.

Phong Huống nhẹ nhàng kéo chòm râu của mình, chân mày khẽ nhăn lại, nói:
- Cái này đến tột cùng là cái gì vậy?

Bản thân của hắn chính là một vị thợ rèn sư đứng đầu, am hiểu nhất là rèn LinhBinh. Nhưng hắn lại chưa từng nghe nói qua, lúc rèn linh khí sẽ có vô số quangminh lớn từ trên trời giáng xuống.

Đột nhiên, một luồng hàn ý nồng đậm được khuếch tán từ trong cột sáng kia, lúcban đầu luồng hàn ý này cũng không hề mãnh liệt, như thế là như có như không.Nhưng thời gian cột sáng duy trì càng dài thì càng rõ ràng hơn.

Bọn họ đều là nhân vật cao cấp nhất trong tông môn, lúc này đứng cách cột sángkhông xa không ngờ lại cảm nhận được hàn ý xâm thể nhàn nhạt.

- Không tốt.
Sắc mặt Phương Phù biến hóa, nói:
- Lập tức thông báo cho các môn hạ phụ cận, lập tức rời đi.

Mọi người khẽ rùng mình, vài vị thái thượng trưởng lão có địa vị thân phận thấpnhất liền rời đi làm việc.

Tu vi của bọn họ kém cỏi nhất, đã có chút không thể chống cự được khi hàn ýcàng ngày càng tăng dần, lúc này có cớ liền lập tức rời khỏi.

Chỉ một lát sau, xung quanh lập tức trở thành một mảnh đất trống trải lớn, mànhững mộn hạ Khí Đạo Tông đó cũng không hề phản kháng lại đối với mệnh lệnhnày.

Dù sao thì cột sáng vừa quỷ dị lại hùng mạnh này cũng xông thẳng lên trời, chỉcần là người có nhãn lực liền có thể thấy được.

Đối với việc mình không biết, mọi người đều có một loại cảm giác sợ hãi mãnhliệt, cho nên một khi lệnh được ban xuống, mọi người liền lập tức thi hành.

Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ chính là, trụ quang kia lại không tiếp tụckhuếch tán, mà hàn ý lạnh thấu xuongs dường như cũng chỉ ở trong một khu vựcnhất định, chỉ cần không tới gần, sẽ không ai cảm ứng ra được hàn khí mà ngaycả cường nhân Hoàng Kim Cảnh cũng khó có thể chịu được.

Suốt một canh giờ sau, trụ quang kia đột nhiên chấn động kịch liệt, giống nhưlà có một bàn tay khổng lồ không ngừng khuấy ở bên trong.

- Ầm…

Sau đó, một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, cột sáng kia nổ tung tóe, hóathành vô số hào quanh xông vào trong phòng phía dưới.

Sắc mặt đám người Phương Phù biến hóa, tuy rằng bọn họ không rõ có chuyện gìxảy ra, nhưng vẫn có thể dễ dàng cảm nhận được sức lực khổng lồ ẩn chứa trongcột sáng này.

Sức lực to lớn như thế, bất chợt xâm nhập vào trong phòng chính là chuyện vôcùng đáng sợ.

Nếu luồng sức lực này lập tức bị bạo phát, như vậy thì ngay cả Hoàng Kim Cảnhđỉnh cao cũng không thể chịu đựng được.

Thân hình Phong Huống chợt lóe, đi tới phía trước phòng rèn.

Phương Phù đưa tay ra kéo một cái, chỉ là chậm một bước nhưng không ngờ lạikhông thể ngăn lại. Hắn cắn răng một cái, tiếp tục đánh tiếp.

- Ba…

Phong Huống xuất ra một chưởng mở tung cửa, hai mắt hắn trợn lên, chân khí cuồncuộn trên người, khí tức mênh mông.

Nhưng sau khi hắn nhìn rõ ràng tình huống trong phòng liền khẽ ngẩn ra, khí tứckích động kia lập tức lặng lẽ biến mất.

Trong phòng, Doanh Thừa Phong cầm linh giáp trong tay, trên mặt hắn mang theotươi cười cực kỳ hài lòng. Chỉ có điều, thời điểm nghe tiếng mở cửa liền kinhngạc quay đầu lại, giật mình hỏi:
- Sư tổ, có chuyện gì vậy?

Phong Huống ngượng ngùng thu tay về, nói:
- Thừa Phong, ngươi rèn thế nào rồi?

Doanh Thừa Phong cười ha hả nói:
- Sư tổ, đây là linh giáp do đệ tử rèn ra, ngài mau đến xem thử đi,

Phong Huống cẩn thận gật đầu một cái, đi tới trước mặt hắn, rất nghiêm túc nhìnlại.

Đây là một bộ áo giáp màu trắng, ở phía trên áo giáp khắc hoa văn tinh tế. Chodù với nhãn lực của hắn cũng không thể biết được tác dụng của hoa văn này.

Trọng yếu nhất trong linh văn chi đạo chính là hoa văn, từng hoa văn đều cóđược tắc dụng đặc biệt kỳ diệu. Thế nhưng, có thể thuận lợi khắc sâu đồ án hoavăn một cách hoàn mỹ trên linh văn hay không, lại chính là một khảo nghiệm lớn nhấtđối với một Linh Sư.

Khắc chữ thành công vào đồ vậy, linh khí này liền có thể có được linh văn bípháp hùng mạnh, nhưng nếu như lỡ tay, như vậy thì giá trị của linh khí sẽ giảmsút đi rất nhiều, thậm chí còn có thể trực tiếp luyện chế ra một phế phẩm.

Cho nên, sau khi thấy áo giáp, Phong Huống cũng không trực tiếp xem xét mà lạivô cùng cẩn thận xem xét Doanh Thừa Phong.

Hắn nhìn thấy tươi cười vô hạn trên mặt Doanh Thừa Phong, lúc này trong lòngmới buông lỏng.

Có thể khiến Doanh Thừa Phong cao hứng như thế, vậy thì vật ấy không thể nghingờ là đã thành công.

Nhận lấy linh giáp, Phong Huống thử đưa một luồng chân khí vào trong đó. Nhưnghắn lập tức cảm ứng được có một luồng sức lực cường đại bắn ngược ra, gần nhưđánh văng cả bàn tay của hắn.

Trong lòng của hắn khẽ động, chân khí trên bàn tay gia tăng vài phần. Nhưng bấtkể hắn sử dụng nhiều sức lực thế nào thì phản lực trên linh giáp liền lớn đếnbấy nhiêu.

Chỉ là mấy hơi thở, hắn liền hoảng sợ phát hiện, không ngờ chính mình cũngkhông thể áp chế nổi linh lực bắn người của áo giáp.

Doanh Thừa Phong đột nhiên đưa tay, nhẹ nhàng khoác lên phía trên áp giác.

Lập tức, sức lực khiến Phong Huống sợ hãi bắt đầu suy yếu, cũng là chậm rãibiến mất không thấy.

Phong Huống thở dài một hơi, ánh mắt của hắn lại ngưng tụ đến phía trên linhgiáp, nặng nề nói:
- Tốt, một kiện linh giáp siêu cấp.

Bảo vật này, bất kể là năng lực phòng ngự, hay là phản lực đều vượt qua cực hạnmà một vị cường nhân Hoàng Kim Cảnh có thể đạt tới. Không cần hỏi cũng biết,cấp bậc của linh khí này vượt xa so với tưởng tượng của bọn họ.

Có lẽ đây chính là một linh khí Tử Kim Cảnh trong truyền thuyết.

Doanh Thừa Phong khẽ cười nói:
- Đa tạ sư tổ đã khích lệ.

Phong Huống ngơ ngác một chút, ánh mắt của chút nghi ngờ, đột nhiên nói:
- Thừa Phong, ngươi không được lừa ta, khối áo giáp này là do tự ngươi rèn rasao?

- Vâng.
Doanh Thừa Phong cười nói:
- Đệ tử lừa ai cũng không thể lừa ngài.

Phong Huống chậm rãi gật đầu, nói:
- Vậy ngươi hãy thành thật nói cho ta biết, áo giáp này có phải đã đạt tới TửKim Cảnh phải không?

Doanh Thừa Phong do dự một chút, nói:
- Đúng là Tử Kim Cảnh.

Kỳ thật, ở trên người của hắn không chỉ có một kiện linh khí Tử Kim Cảnh. Nhưngđáng tiếc chính là, Linh Binh Tử Kim Cảnh dùng để phòng ngự chỉ có mỗi món nàymà thôi.

Phong Huống lắp bắp một chút, ánh mắt rơi xuống phía trên linh giáp, thì thàotự nói:
- Áo giáp này thật sự là Tử Kim Cảnh sao?

Doanh Thừa Phong cười khổ nói:
- Đúng vậy sư tổ, đây chính là linh giáp Tử Kim cấp hàng thật giá thật đấy.

Phong Huống như người mới từ trong mộng tỉnh lại gật đầu, hắn lôi kéo DoanhThừa Phong thật mạnh, trong đôi mắt có kích động khó có thể che giấu.

- Thừa Phong, Khí Đạo Tông chúng ta từ trước đến nay, ngươi chính là một LinhSư đầu tiên có thể rèn ra linh khí Tử Kim cấp.
Phong Huống cười dài một tiếng, nói:
- Lão phu có thể tận mắt nhìn thấy, vậy thì cuộc đời này cũng không uổng phí,không cần phải thất vọng nữa, ha ha….

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.