Doanh Thừa Phong xoay người, chậm rãi đi ra ngoài.
Tuy nơi này cũng không cấm người đi tới gần, nhưng nếu như vẫn tiếp tục quanh quẩn ở đây lâu như vậy, e rằng bất cứ kẻ nào cũng cảm thấy hành tung của hắn khả nghi đấy.
Nhưng đúng lúc này, hắn lại nghe thấy tiếng nói già nua kia:
- Các ngươi mau thu dọn đồ đạc, chúng ta phải rời đi.
Vài tên đệ tử kia ngơ ngác nhìn nhau, một người trong đó nói:
- Sư phụ, chẳng phải ngài đã nói trong đại hội mua bán lần này, nhất định phải đổi được một vài thứ tốt sao?
Y chần chờ một lát rồi thì thào nói:
- Hơn nữa đám người đệ tử còn chưa tham gia đại hội mua bán, chưa đổi được đan dược phụ trợ cần có lúc thăng tiến.
Vị cường giả Bạch Ngân Cảnh kia giận dữ lườm mấy người đệ tử này, lên tiếng mắng:
- Thế nào? Các ngươi dám nghi ngờ lời nói của lão phu hả?
- Đệ tử không dám.
Tất cả mấy người đều đồng loạt kêu lên một câu.
- Đã không dám thì sao còn không mau làm theo.
- Vâng.
Cho dù vài tên đệ tử kia không muốn, nhưng giờ phút này cũng chỉ có cách nghe lệnh mà thôi.
Doanh Thừa Phong dừng chân lại, cảm thấy thật sự khó hiểu.
Người này vội vã muốn rời đi như vậy là vì kiêng kỵ thân phận cường giả Hoàng Kim Cảnh của mình sao? Nhưng lúc này rời đi, chẳng lẽ y không sợ sẽ khiến người khác chú ý hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076784/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.