Sắc mặt của tên cường giả Bạch Ngân Cảnh lập tức biến đổi. Y thì thào nói:
- Tiền bối, việc này dường như có chút ép buộc.
Doanh Thừa Phong cười ha hả, như thể là tùy ý mà nói:
- Lão phu chỉ là thuận miệng hỏi vậy thôi. Nếu các hạ không muốn trả lời thì quên đi, coi như lão phu chưa từng hỏi qua là được.
Sắc mặt của tên Bạch Ngân Cảnh kia thay đổi kịch liệt. Nếu y thật sự tin tưởng những lời này, vậy thì mấy chục năm tháng sau này sẽ sống ở trên người con chó đấy.
Tuy hai bên đã trao đổi vật phẩm thành công, hơn nữa còn là theo như nhu cầu. Nhưng cho tới lúc này, y vẫn không biết thân phận của vị Hoàng Kim Cảnh trước mắt này, còn đối phương lại rất có khả năng tra ra lai lịch của y. Khi đó, hắn sẽ vụng trộm đưa tới một chút âm mưu, hiển nhiên y sẽ không chịu nổi.
Mặc dù lai lịch của hai vật phẩm này hơi cổ quái, mà y cũng có ý nghĩ về sau sẽ dành thời gian đi tới nơi đó một lần. Nhưng nếu so với tính mạng của mình, vậy thì cái gì cũng không cần rồi.
Nhìn thấy Doanh Thừa Phong xoay người đi về phía cửa phòng, trong lòng y lập tức đưa ra quyết định, liền nói:
- Tiền bối chậm đã.
Doanh Thừa Phong dừng bước, xoay nửa người, hỏi:
- Các hạ còn có chuyện gì?
Hắn cười lạnh trong lòng. Nếu đã nhìn ra người này đối với mình vô cùng kiêng kỵ thì đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076783/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.