Bước nhanh về tới phòng mình, Doanh Thừa Phong đóng cửa lại, lấy ra hai bộ khôi giáp và đại đao, trong lòng hắn thầm nghĩ:
- Trí Linh! Phân tích chúng, nghĩ ra đồ án linh văn tốt nhất đi.
- Được. - Trí Linh ứng tiếng, lập tức điên cuồng tính toán.
Trí Linh một khi bắt đầu tính toán, chân khí trong cơ thể Doanh Thừa Phong lập tức bắt đầu tiêu hao không ngừng.
Vào thời điểm tu vi chân khí vẫn là nhất tầng, khi Trí Linh phải toàn lực tính toán phải chịu rất nhiều ràng buộc, nhưng hiện giờ tu vi của hắn đã đạt tới thất tầng, so với trước kia thì giống như mộ trời một vực, căn bản không thể so sánh. Cho nên đối với chút tiêu hao chân khí này, hắn cũng không cảm thấy bị ảnh hưởng chút nào.
Phẩm chất của chiếc áo giáp và thanh đại đao này gần như có thể quán chú Công Kích Chi Lực bình thường nhất và Phòng Ngự Chi Lực. Cho nên, khắc đồ án linh văn lên chúng đều là những loại cố định không hề thay đổi.
Chẳng qua, tuy đồ án linh văn phải cố định, nhưng về bố cục chỉnh thể vẫn có thể khác nhau một ít.
Bởi vì những binh khí và áo giáp này không phải là thành quả do máy móc tạo thành, mà chính là thành phẩm làm thủ công. Cho dù xuất phát từ tay một người thì ngoại hình binh khí và phòng cụ tuyệt đối không thể hoàn toàn giống nhau.
Huống chi, Nguyên Bưu cung cấp binh khí và phòng cụ tuyệt đối không có khả năng xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076485/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.