Cửa chính Tào phủ mở rộng, giăng đèn kết hoa.
Trước bậc cửa còn đặt một chậu than. Khi Tào Bằng vào cửa, phải bước qua chậu than đó để xua đi vận xui.
Vận xui!
Đúng vậy, chính là vận xui!
Trương thị cho rằng Tào Bằng chắc chắn là dính vào vận xui, nếu không đã không xui xẻo đến như thế.
Một trận đại hỏa thiêu trụi tám ngàn người của Viên Thiệu, trận chiến Tiểu Đàm hắn lại lập công lao hiển hách.
Trước đó nữa, Tào Bằng còn phá được đại án Tuy Dương, trước nữa là trận chiến ở Hạ Bi và Khúc Dương. Bốn năm liền, hắn lập vô số công lao, đủ cho hắn làm Thượng tướng quân. Nhưng sau khi trận chiến Hạ Bi kết thúc, vì thả gia quyến Lã Bố, vừa có công vừa có tội, hắn bị bãi chức quan. Giờ, lại xảy ra chuyện Tào Nam bị ngựa đâm bị thương, Tào Bằng giận dữ, xông vào phủ Phụ Quốc tướng quân, bị giam giữ bốn tháng, kết quả lại tay trắng.
Tuy nói vẫn giữ lại Kỵ đô úy nhưng…
Chức Việt Kỵ giáo úy nghe nói hàng tháng được nhận một trăm tích bổng lộc, lại có thực quyền, đã biến mất không còn dấu vết.
-Lần trước, sau khi A Phúc ra tù vẫn chưa trừ vận xấu.
Trương thị kéo tay Tào Nam, chợt hỏi.
-Lần trước?
-Chính là lúc chúng ta vừa tới Hứa Đô. Không phải A Phúc đánh nhau với người ta, kết quả bị giam vào nhà lao sao? Ta cảm thấy nhất định là lần đó A Phúc ra khỏi tù không được bước qua chậu than, xua đi vận rủi. Nếu không vì sao hai năm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748417/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.