Tuân Du hỏi:
-Hỷ ở đâu thế?
-Tào trung hầu, Tào trung hầu đến đây.
-Tào trung hầu nào?
Tuân Du ngạc nhiên hỏi.
Nhưng Tào Tháo lại sáng mắt lên, hỏi:
-Ngươi nói là Bắc quân trung hậu Tào Bằng ư?
-Đúng ạ.
-Hồ đồ. Hắn không ở Bộc Dương dưỡng thương, chạy tới bên này làm cái gì?
Tào Tháo tức giận quát lớn, nhưng ai cũng có thể nhận thấy trong lòng y đang cao hứng chết đi được. Bất kể thế nào, lúc này Tào Bằng đến Diên Tân chứng tỏ hắn vô cùng trung thành và tận tâm với Tào Tháo.
Tuân Du cũng mỉm cười, nhưng lại không nén nổi, hỏi:
-Tào trung hầu đến và đại hỷ sự có liên quan gì đến nhau?
Đúng vậy, Tào Bằng tới thì cứ tới chứ sao!
Dẫu hắn có dẫn theo hơn ngàn người thì cũng chẳng có đất dụng võ.
Tên thám báo thở hồng hộc, nói:
-Tử Đan tướng quân vừ rồi xông lên nghênh địch, không ngờ lại là quân sở bộ của Tào trung hầu. Trên đường tới đây, Tào trung hầu đã chém được Văn Sú, bắt Cao Lãm làm tù binh, hiện đã sắp đến doanh trại rồi. Tử Đan tướng quân lệnh ty chức đến báo tin vui này.
Tào Tháo vừa nghe thấy thế, tức thì ngây người.
Tuân Du nhíu mày, lạnh lùng nói:
-Ngươi đừng nói xằng nói bậy. Tào trung hầu sao có thể chém chết Văn Sú được?
-Đúng mà. Tào trung hầu thật sự đã giết được Văn Sú. Ty chức còn tận mắt nhìn thấy thủ cấp của Văn Sú, còn đại tướng Cao Lãm của Viên quân đang bị hôn mê bất tỉnh, được đám tù binh Viên quân đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748388/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.