Tào Tháo đang thưởng thức cuốn sách, chợt một trận cuồng phong thổi từ ngoài trướng vải ập vào trong đại trướng trung quân. Ngọn lửa hai bên đại trướng rung lên, ánh sáng trong trướng lúc mờ lúc tỏ. Tào Tháo mất hứng, vừa định mở miệng quát đã thấy Tào Bân dẫn theo người vạch màn trướng lên.
-Gió nổi lên sao?
Tào Tháo buông cuốn sách, nhíu mày hỏi.
-Khởi bẩm chủ công, thế gió rất lớn.
Tào Tháo gật đầu, đứng dậy đi ra ngoài.
Chỉ thấy cơn cuồng phong thổi tung khắp nơi trong doanh trại, gió cuốn tung cát bụi mù mịt, khiến người không mở nổi mắt.
-Truyền lệnh xuống tăng cường canh gác.
-Tuân lệnh!
Tào Bân vừa định truyền lệnh, chợt nghe từ phía xa vang lên tiếng hò hét rung trời.
Gió rất lớn nhưng tiếng kêu kia còn lớn hơn nữa.
Tào Tháo giật mình, vội vàng hỏi:
-Có chém giết ở nơi nào thế?
-Báo!
Tào Bân còn chưa kịp trả lời, một con khoái mã đã tức tốc phi đến, dừng lại ngay trước đại trướng trung quân. Tên tiểu giáo vội vàng nhẩy xuống ngựa, quỳ một gối xuống đất:
-Khởi bẩm chủ công, đại sự không hay rồi. Doanh trại của Nhạc tướng quân bị quân Viên Thiệu tập kích. Đại tướng của Viên Thiệu là Trương Cáp và Cao Lãm hiện đang tấn công mạnh vào doanh địa của Nhạc tướng quân. Nhạc tướng quân lệnh cho tiểu nhân đến xin tiếp viện, nói Trương Cáp và Cao Lãm tấn công quá dữ dội, xin chủ công mau chóng cho viện binh.
Tào Tháo nghe thấy thế liền khiếp hãi, vội hỏi tên binh sĩ.
-Chậm đã!
Tuân Du vội vàng đi tới:
-Chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748385/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.