Tào Bằng chạy theo sau hắn nói:
-Vệ tiên sinh, ta có một câu nói tặng ngươi. "Tài vô phân đại tiểu, năng lợi quốc lợi dân, tiện thị tài" (tài năng không phân biệt lớn nhỏ, chỉ cần giúp ích cho nước cho dân thì đó mới là tài). Triệu Quát (1) tài hoa xuất chúng, có thể bình yên chiến tranh, làm cho quân tinh nhuệ của Triệu quốcphải chôn thây. Tỷ phu của ta tuy là tàn phế, nhưng chí không tàn. Chí ít đến bây giờ, tất cả những gì mà hắn làm cũng vì suy nghĩ cho bách tính ở Hải Tây, vì đất đai lãnh thổ Đại Hán, vì triều đình tôn nghiêm mà thôi. Làm nhục người thì có ngày người làm nhục ngươi. Ngày hôm nay ngươi ra khỏi cánh cổng này, ta còn muốn ngươi nhớ một điều: không kính trọng kẻ khác, cả đời cũng đừng nghĩ là nhận được người khác kính trọng.
-Tên tiểu tử thận là nói bậy.
Tào Bằng lập tức phản bác lại:
-Tỉnh oa bất khả dĩ ngữ vu hải giả, câu vu hư dã. Hạ trùng bất khả dĩ ngữ vu băng giả, câu vu thì dã. Khúc sĩ bất khả dĩ ngữ vu đạo giả, thúc vu giáo dã. (Con ếch ngồi đáy giếng chẳng thể nói đến biển cả vì nó bị hạn cuộc vào chỗ hẹp hòi. Loài trùng chỉ sống trong mùa hạ chẳng thể nói đến băng do bị thời gian hạn chế. Với kẻ hiểu biết lệch lạc, chẳng thể nói đến đạo vì hắn bị trói buộc bởi những giáo điều.)
Đây là một câu nói trong « Trang Tử- Thu Thủy". Bây giờ làm một vũ khí phản đòn lợi hại của Tào Bằng. Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748218/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.