Đặng Tắc trịnh trọng gật đầu:
- Tất nhiên là nhớ.
- Thật ra ta cũng tìm được một người thích hợp. Nhưng không ngờ a Phúc còn nhìn người tốt hơn ta, nên tìm được Quách Vĩnh. Ha ha! Ta đã hỏi thăm về Quách Vĩnh so với người ta tìm lại càng thêm thích hợp. Bởi vì người ta tìm chưa từng làm việc quan, nên đối với một vài chuyện cũng không quen lắm. Có điều nếu ngươi đi tới huyện Hải Tây lại cần phải có người giúp đỡ.
Đặng Tắc nhìn Quách Gia có chút nghi hoặc:
- Đại huynh cứ việc nói thẳng.
- Người này nhà ở Trần Lưu tên là Bộc Dương Khải. Tài học của người đó rất xuất sắc, am hiểu thi lễ, xuân thu. Đáng tiếc do không có xuất thân nên ở bên ngoài dạy học. Vốn ta định để cho y giúp ngươi nhưng bây giờ ngươi nói tới chuyện của a Phúc cho nên ta thấy Bộc Dương Khải có thể đảm nhiệm việc này... Đúng rồi! Văn Nhược có nói Khổng Văn Cử đối với người này mặc dù không để ý nhưng đối với tài học của y lại hết sức coi trọng.
- nếu như vậy thì tại sao chủ công lại không mời y?
Một câu nói của Đặng Tắc đã hỏi đúng điểm quan trọng.
Quách Gia có chút xấu hổ:
- Vì thanh danh của người này không tốt lắm.
- Cái gì?
- Y từng ăn trộm gà rồi bị phạt nửa năm. Lúc loạn Thái Bình, y lại theo giặc... Mặc dù không làm chuyện xấu nhưng thanh danh đúng là có điểm...
"Ăn trộm gà? Theo giặc?"
Đây đều là những tội quá lớn.
Ăn trộm gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748187/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.