Quách Gia nở nụ cười, khóe mắt y hơi nhướng lên...
- Chủ công muốn ngươi phải đứng vững ở Hải Tây. Ngoại trừ điều đó ra còn có một chuyện khác mà ngươi phải để ý. Ta không biết ngươi có nghe tới Trấn Đông tướng quân Lưu Huyền Đức hay không? Hiện giờ y đóng quân ở tiểu Bái. Chủ công rất coi trọng người này. Lưu Huyền Đức không hề tầm thường nên không được coi thường. Y ở Từ Châu có căn cơ. Gần đây do Đào Khiêm phó thác Từ Châu cho y. Thứ hai đây là một người giả nhân giả nghĩa, biết sức mượn lòng người. Các gia tộc quyền thế ở Từ Châu rất thân với Lưu Bị, hơn xa Lã Phụng Tiên. Ngươi phải nghĩ cách kiềm chế Lưu Huyền Đức, đồng thời kết giao với các gia tộc quyền thế ở Từ Châu, ngoài ra còn phải nghĩ cách khiến cho Từ Châu rơi vào cảnh không có ai giúp.
Chuyện này nghe chừng hơi khó khăn khiến cho Đặng Tắc nhíu mày.
Quách Gia cười nói:
- Thúc Tôn! Ngươi không nên quá lo lắng. Vừa rồi đó cũng chỉ là những điều ta nói... Chủ công chỉ yêu cầu ngươi đứng vững ở Hải Tây, còn về chuyện khác thì cứ theo đó mà làm chứ không bắt ép. Tất cả việc chính là dẹp an nơi đó.
Hiển nhiên kiềm chế Lưu Bị đó là ý của Quách Gia. Đặng Tắc nghĩ nát óc rồi nói nhỏ:
- Đại huynh yên tâm! Ta sẽ làm hết sức.
Y hơi do dự một chút rồi nói:
- Nhưng không biết bao giờ thì phải đi?
Quách Gia nói:
- Ngươi có nóng lòng cũng chẳng có ích gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748186/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.