Quân Hổ Bôn chuyển động khiến cho giáo trường vang lên những tiếng hô kinh ngạc.
Tào Tháo theo bản năng nắm chặt lấy lan can, nét mặt nở nụ cười thân thiện.
- Quân Minh đúng là một đại tướng.
Quân trường mâu bước lên ba bước, sát khí xuất hiện khiến cho quân Hổ Vệ bối rối.
Trước đó cho dù quân Hổ Bôn có mạnh nhưng không lộ ra sát khí. Đó là một sự thu liễm, súc tích sát khí. Một khi sát khí bùng nổ có thể nói là vô cùng khủng bố.
Hứa Chử thấy tình hình như vậy cũng không giữ được bình tĩnh. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TrumTruyen.net chấm c.o.m
- Xuất kích! Hổ Vệ xuất kích.
Tiếp theo, nếu quân Hổ Vệ không xuất kích mà chờ khi quân Hổ Bôn hành động thì rất có khả năng sẽ bị tan tác.
"Thua có thể được nhưng nhất quyết không được tan tác..."
Trong tình hình như vậy thì cách tốt nhất đó là xuất kích.
Dùng chiến đấu để loại bỏ sự sợ hãi... Hứa Chử tin rằng chỉ cần khi hai bên giao phong, đội hình của quân Hổ Bôn sẽ lập tức rối loạn.
Tám trăm quân Hổ Vệ hò hét nhằm về phía Hổ Bôn giống như một làn nước lũ, ập tới.
Nhưng khi quân Hổ Vệ phát động xung phong thì Tào Hưu đột nhiên lại gào lên:
- Hổ Bôn như núi.
Tám trăm trường mâu thủ liền dừng bước, đồng thời trong tiếng trống dồn dập bọn họ cong người, trường mâu nâng lên tạo ra sự phòng ngự.
- Núi! Núi! Núi....
Trường mâu thủ gào lên..
Điển Vi quay sang nhìn Hạ Hầu Hành ý hỏi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748175/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.